Trên ban công...
Juliet: Romeo, anh có biết không, từ khi em gặp anh,
em chỉ yêu có mình anh và con Milu nhà em thôi... Ôi... Romeo, hỡi...
Romeo, giờ này anh đang ở đâu???
Romeo: Anh đây, Romeo em của Ronaldo đây, cháu của Roberto Carlos đây, người yêu của em đây...
Juliet: Ôi, anh đấy ư??? Em đang tỉnh hay mơ đây??? Làm sao anh có thể vào được đây khi mà bố em đã thả 2 con chó đói ngoài kia???
Romeo: Đường đường là một trang nam tử... đầu đội mũ chân đi dép tổ ong mà anh phải sợ 2 con chó ghẻ của em ư???
Juliet: Anh làm thế nào mà hay vậy?
Romeo: Ờ... thì... để vào được đây ấy, để cái thằng
người yêu của em nó vào được đây ấy, anh đã phải biếu không 2 con chó
nhà em một chiếc tất có lỗ của anh, vậy mà chúng còn nhẫn tâm xin
thêm... một mảnh vải quần (ở chỗ mà ai cũng biết là chỗ nào đấy!) nữa
kia.
Juliet: Hic hic, chắc anh uất chúng lắm nhỉ???
Romeo: Uất làm gì cho mệt người hả em. Đằng nào chúng chẳng sùi bọt mép, lép dạ dày khi ngửi phải mùi chân của anh
Juliet: ... Vãi...
Romeo: Gì cơ???
Juliet: À... không... đỉnh quá, anh thật là đỉnh cao!!!
Romeo: Vậy em có yêu anh không???
Juliet: Tất nhiên là có. Em yêu anh như mây yêu núi. Em yêu anh như túi đựng yêu đô la. Còn anh, anh có yêu em không???
Romeo: Anh yêu em hơn những gì em nói. Anh yêu em hơn gió yêu hàng cây. Anh yêu em hơn bò yêu cỏ. Anh yêu em anh dám bỏ cả em...
Juliet: Thật ư???
Romeo: Thật vậy!!!
Juliet: Anh thề đi!
Romeo: Anh thề!!! Anh mà nói điêu người yêu anh chết. Anh mà nói sai mai anh nói lại.
Juliet: Ôiii... Con Sờ Hát bé bự của em...
Romeo: Thiên thần bé nhỏ của anh...
Đúng lúc đó Tybalt xuất hiện...
Juliet: A... anh Tybalt... thiên tuế, thiên tuế, sao ngu thế!
Tybalt: Bình địa em!!! Còn thằng kia, mày làm gì ở đây???
Romeo: Tỏ tình chứ còn làm gì.
Tybalt: Á à... mày là Romeo, răng nhô, mặt rỗ, bán lô tô ở đầu phố đúng không???
Romeo: Còn mày là Tybalt người toàn gân, ghẻ ở chân, bán thịt chó ở Nhật Tân chứ gì???
Tybalt: Thằng kia trả tao tiền thịt chó mày nợ tao 3 tháng trước.
Romeo: Ấy ấy anh bình tĩnh, đâu còn có đó, thịt chó còn có mắm tôm.
Tybalt: Không bình tĩnh gì hết!!! Sao nhìn mặt mũi mày sáng sủa mà lại bẩn tính thế hả???
Romeo: À... được rồi... Còn mày, nhìn dáng mày cao
cao, mặt mày xanh xao chắc là mày bị AIDS, mà mày bị AIDS nghĩa là đời
mày sắp hết...
Tybalt: Thằng khốn nạn, thằng súc sinh, thằng... thằng chưa súc miệng... Tao phải....
Romeo: Phải làm sao???
Tybalt: Cho mày 1 trận.
Romeo rút... dế yêu... Tít tít tít...
Romeo: Alo bà Tybalt đấy ạ???
Tybalt: Ấy ấy, anh ơi, anh tha cho em, anh đừng mách vợ em...
Romeo: Vậy thì xéo mau!!!
Tybalt: Vâng em xéo...
Juliet: Ôi, anh mới oai phong làm sao. Phần thưởng của anh là một năm tắm trắng miễn phí!
Romeo: Cảm ơn em!
- Juliet ơi, vào đánh răng đi con, từ sáng tới giờ con chưa đánh răng đâu đấy. - Tiếng bố Juliet từ dưới vọng lên.
Juliet: Chết rồi anh ơi, anh mau về đi không bố em nhìn thấy...
Romeo: Ừ... ừ... à mà em cho anh vay 5 nghìn trả tiền gửi xe!
Juliet: Đây... 5 nghìn rưỡi luôn cho xông xênh...
Đúng lúc đó, bố Juliet nhìn thấy...
Bố Juliet: Thằng ôn con kia, mày là ai??? Làm gì ở đây???
Romeo: Cháu... cháu... cháu vào đây... hái hoa ạ!
Bố Juliet: A... ông nhận ra mày rồi, hôm trước ông tắm sông, mày lấy quần của ông có đúng không???
Vừa nói bố Juliet vừa phi mình từ ban công xuống đuổi theo Romeo… làm anh chàng chạy tóe khói… |