Liên tưởng đến máy bay hai tầng hiện vẫn đang được sử dụng ngày nay, mẫu thiết kế của các nhà thiết kế này bao gồm cánh thứ 2 với tác dụng ngăn lực cản tạo ra bởi các chướng ngại vật khi gần đạt hoặc vượt qua vận tốc âm thanh. Trên thực tế đây không phải là một ý
tưởng mới. Ý tưởng cho chiếc máy bay hai tầng có thể ngăn tiếng nổ âm đã
được nhắc đến từ những năm 1930 bởi một trong những người tiên phong
của công nghệ hàng không - Adolf Busmenann, cũng là người nghĩ ra ý
tưởng cho chiếc máy bay cánh quét.
Máy bay di chuyển ở tốc độ âm thanh tạo
ra lực cản trong không khí bao quanh nó. Tiếng nổ đầu tiên được tạo ra
do lực nén tăng đột ngột ở mũi máy bay chủ yếu do trọng lực của máy bay.
Tiếng nổ thứ hai được tạo ra do các lực còn lại khi máy bay chính thức
cất cánh - sự thay đổi về áp lực đột ngột về mức bình thường ngay sau
đó. Mặc dù hai tiếng nổ này mang những ý nghĩa hoàn toàn khác nhau nhưng
do nó xảy ra quá gần nên thường làm người ta nhầm tưởng rằng chỉ có
một. Máy bay di chuyển ở vận tốc âm thanh thường tiếp tục tạo ra các
tiếng nổ âm khi chúng di chuyển.
Vấn đề nằm ở chỗ đó. Tiếng nổ âm có thể
là bình thường, nhưng nếu bạn chịu đựng các âm thanh tạo ra do các
chuyến bay ở tốc độ âm thanh này thường xuyên thì chắc hẳn sẽ khó chịu.
Ngoài ra, có sự lo ngại về việc tác động của các chuyến bay siêu âm đến
cuộc sống hoang dã như để lại các di chứng ngắn hạn và ảnh hưởng tới các
hệ sinh thái qua thời gian. Và điều này không phải là điều ngạc nhiên
khi việc thương mai hóa các chuyến bay siêu âm là ngõ cụt, ở khía cạnh
nào đó.
Thiết kế của Adolf Busemann, được biết
đến như máy bay 2 tầng Busemann với hai cánh tam giác dài đan xen
nhau.Việc các hướng chỉ vào nhau khiến bề mặt bên ngược hướng với gió
thổi qua hoặc tác động từ bên dưới lên. Hai chiếc cánh này phải ở khoảng
cách vừa phải để sự lưu thông của gió ở bên giữa hai cánh không bị tắc.
Với thiết kế này, lực cản đầu tiên được tạo ra sẽ bị phản lại giữa hai
cánh, tạo nên khoảng trống khi máy bay cất cánh, vô hiệu hóa phản lực
cũng như loại bỏ tiếng nổ âm. Nhưng liệu vấn đề nằm ở đâu? Ở vận tốc bán
siêu âm, máy bay 2 tầng Busemann không đủ lực nâng cần thiết khi đang
tăng tốc và còn chịu một lực kéo khá đáng kể. Thiết kế này hoạt động
hoàn hảo ở vận tốc siêu âm - điều khó là làm sao có thể đạt được tốc độ
đó. Vì thế mặc dù không có tiếng nổ âm nào nhưng chuyến bay này khó có
thể thành hiện thực.
Sự phối hợp nghiên cứu của MIT và
Stanford đi đến kết luận rằng thiết kế của Busemann có khả năng cách âm.
Theo nghiên cứu đã sử dụng các phép tính trên máy tính, mô hình mô
phỏng máy bay hai tầng cho thấy “lực kéo ít hơn rất nhiều”. Như
các nghiên cứu mở rộng tại đại học Tohoku của Nhật, mẫu thiết kế của
Busemann có thể làm giảm lực cản khi ở mặt đất lên tới 85%. Hơn thế nữa,
có vẻ như đội ngũ MIT/Stanford đã tìm ra giải pháp cho vấn đề lực nâng
khi ở vận tốc bán siêu âm. Sau khi các quá trình được lặp lại nhiều lần,
với các tùy chỉnh khác nhau trong các thiết kế, đội ngũ đã phát hiện ra
việc làm mịn bề mặt trong của cánh sẽ khiến không khí ở giữa cánh lưu
thông dễ dàng hơn. Bằng cách thêm vào một phần “mở ra” với mặt ngoài của
hai cánh, đội ngũ này đảm bảo tạo ra mẫu thiết kế có thể bay dưới vận
tốc âm thanh với lực kéo chỉ bằng một nửa Concorde.
Qiqi Wang, giáo sư trợ giảng hàng không học và vũ trụ học của MIT cho biết: “Nếu
bạn nghiên cứu nghĩ kĩ về việc cất cánh, thứ duy nhất mà máy bay phải
tải sẽ không chỉ có hành khách mà còn cả nhiên liệu, nếu bạn giảm lượng
tiêu thụ nhiên liệu thì khối lượng nhiên liệu cần mang theo sẽ giảm đi
đáng kể, dẫn đến việc làm giảm kích cỡ của thiết kế để đựng nhiên liệu.
Nó có thể được coi như phản ứng dây chuyền”. Đội ngũ nghiên cứu
MIT/Stanford hiện đang tạo ra một mô hình 3D nhằm xác định các yếu tố
thực xảy ra trong chuyến bay với hy vọng tiến gần hơn tới một thiết kế
thống nhất và tối ưu. Trong hợp đồng, mẫu thiết kế của Nhật Bản được
khảo sát bởi Wang sẽ làm thay đổi hình dạng của máy bay trong chuyến bay
để có thể giúp đạt được vận tốc siêu âm. |