Giải mã ẩn số
“Tôi không tin” – đó
là câu trả lời của đa số mọi người khi được hỏi “Bạn có tin cha đẻ ATM
là người Việt Nam không?”. Ai cũng nghĩ đó có thể là người Anh, người
Pháp, người Mỹ hay một người nước nào đó nhưng không ai nghĩ đó là người
Việt Nam. Sự thật là phát minh đó mang tên một người Việt Nam – Ông Đỗ Đức Cường.
Cảm nhận đầu tiên khi
được nói chuyện với ông là gần gũi, nhiệt tình và thông thái. Ông luôn
trân trọng khi nói chuyện với bất kỳ ai, từ một người nông dân, anh xe
ôm đến người tri thức. Bạn có thể nhìn thấy ông say sưa giải thích về
các phát minh với một người tri thức mặc com lê, và bạn cũng có thể nhìn
thấy một sự say sưa tương tự khi ông nói chuyện với một người nông dân
chân đất.
Thích làm việc ở chân
cầu thang để được gặp gỡ mọi người. Trong ví lúc nào cũng có hàng chục
thẻ ATM. Là tác giả của trên 50 phát minh và sáng chế, 20 năm làm việc
tại ngân hàng Citibank – Mỹ, chuyên viên cao cấp cho ngành ngân hàng Hoa
Kỳ, là Đại sứ thiện chí của Liên Hiệp Quốc. Trở về Việt Nam năm 2003,
hiện ông là cố vấn cao cấp cho ngân hàng Đông Á.
Chết đói và may mắn của số phận
Sinh ra và lớn lên ở
vùng quê Đức Phổ, Quảng Ngãi. Những năm tuổi thơ nghèo khó. Các anh chị
em lần lượt chết vì đói. 6 tuổi ông cũng đã chết hụt một lần và sống lại
ngay kề miệng huyệt. Sau này ông luôn tự nhủ: “Phải làm giàu, không chỉ
bản thân mình giàu có mà mọi người cũng phải giàu có, vì khi mình nghèo
thấy số phận hẩm hiu quá!” Có lẽ đó chính là một dấu ấn góp phần tạo
nên ý trí vươn lên mạnh mẽ của ông.
Từ sinh viên Y khoa thành cha đẻ ATM
Khởi đầu sự nghiệp
học hành tại trường Đại học Y khoa Sài Gòn. Sau đó chuyển sang học ngành
Kỹ cơ khí tại Đại học Phú Thọ (Đại học tổng hợp). 1963, trong kỳ kiểm
tra của một phái đoàn của Nhật nghiên cứu về trí thông minh người Việt
Nam ông là người có chỉ số thông minh cao nhất. Ông được cấp học bổng
sang Nhật học tại Đại học Osaka. Ông vừa đi học vừa làm thêm tại công ty
Toshiba. Một phát minh bất ngờ đã đưa ông đến Mỹ.
Gặp Giám đốc ngân
hàng Citibank (Mỹ) trong một buổi ca nhạc do ông tổ chức. Ngay lúc đó
ông nhận được một lời mời đến Citibank cùng đề nghị: “Dùng kĩ thuật để
kiếm cho ngân hàng 1 tỉ khách hàng”.
Ông đưa ra 20 câu hỏi
buộc ông chủ của Citibank phải thừa nhận 20 cái sai của ngân hàng và từ
chối lời mời làm việc. Sự nhiệt tình, thẳng thắn cùng lời cam kết sẽ
ủng hộ ông “lội ngược dòng” của Tổng giám đốc đã thuyết phục ông gia
nhập Citibank. Mục tiêu của ông là “bình dân hoá dịch vụ ngân hàng”.
Trong thời gian này, ông đồng phát minh ra máy ATM. Đó chính là một bước tiến lớn của nhân loại trong lĩnh vực ngân hàng.
Trở về Việt Nam
Tháng 6/2003 trở về
Việt Nam sau 40 năm để tham gia phiên họp đầu tiên về WTO ở Việt Nam,
trợ giúp Seagames 22 và giúp WB làm bản báo cáo về viễn cảnh tốt đẹp của
Việt Nam. Người đầu tiên tìm gặp lại là mẹ. Nỗi buồn sau 40 năm gặp lại
mẹ lâm bệnh nặng. Chợt thấy mọi thứ trở nên vô nghĩa, ông biết rằng “Mẹ
chỉ có một trên đời”. Từ bỏ mức lương cả triệu USD/năm, chấp nhận mất
hết cổ phiếu chưa đáo hạn, ông rời Mỹ về Việt Nam để chăm sóc mẹ.
Lời khuyên cho ngành ngân hàng Việt Nam
Trở về Việt Nam cùng
mong muốn góp công sức cho việc phát triển ngành ngân hàng, đưa ngân
hàng đến từng người dân. Ông đã nhận lời làm tư vấn cho nhiều ngân hàng
Việt Nam. Theo ông “ngân hàng Việt Nam nói chung có rất nhiều khiếm
khuyết: không minh bạch và khó khăn về vốn và nguồn nhân lực”. Tuy vậy
theo đánh giá của ông thì chúng ta cũng có nhiều lợi thế “người Việt,
đất Việt, ngân hàng Việt. 83 triệu dân, 47 ngân hàng, 5 triệu tài khoản,
2,5 triệu thẻ”.
Ông Đỗ Đức Cường đã tư vấn và đưa ra 4 lời khuyên cho dịch vụ ngân hàng:
1. Quần chúng hoá dịch vụ ngân hàng, biến ngân hàng thành dịch vụ của cả xã hội chứ không chỉ là câu lạc bộ của người giàu.
2. Bình dân hoá dịch vụ để cô bán cà phê, anh lái xe ôm cũng có thể giao dịch với ngân hàng.
3. Chuyên nghiệp hoá đội ngũ cán bộ. Để phục vụ tốt thì lúc nào cũng
phải mỉm cười và coi người sử dụng dịch vụ là người tiêu dùng.
4. Hiện đại hoá đi từ dân dụng đến chuyên dụng. Đừng cạnh tranh kỹ thuật mà phải tìm hiểu nhu cầu khách hàng.
Khi được hỏi cái gì
là khởi đầu cho những phát minh của ông, ông Cường trả lời: “Lúc nào tôi
cũng nghĩ rằng khởi đầu của mọi tìm tòi khám phá của mình đều xuất phát
từ cuộc sống. Cuộc sống khó khăn quá, cần cải thiện nó tốt hơn. Tôi tìm
ra nguyên lý sống của mình là đừng xa xôi mà hãy nhìn, hãy yêu, hãy
chăm sóc cuộc sống trước mắt cho thật tốt cái đã. Như thế tự nhiên thành
công sẽ đến với mình”. Câu chuyện về ông Đỗ Đức Cường là câu chuyện về
một con người chân chất, mộc mạc, gần gũi như chính mong muốn của ông:
“Để cô bán cà phê, anh lái xe ôm cũng có thể giao dịch với ngân hàng”. |