Philo Farnsworth lớn lên ở Indian Springs, Utah (Mỹ),
và từ khi còn nhỏ ông đã luôn hứng thú với điện. Ông nói với giáo viên
hóa học ở trường trung học rằng mình đã có một ý tưởng về cách gửi đi
những hình ảnh điện tử, bằng cách dùng một bình rỗng và một chùm tia
electrion bị từ tính làm chệch hướng. Người giáo viên lúng túng và nói
rằng ông không hiểu lý do tại sao nó không hoạt động được.
Ý tưởng về vô tuyến truyền hình vào thời điểm đó không
phải là mới; thuật ngữ này đã được đưa ra tại Hội chợ Thế giới năm 1900
tại Paris. Nhưng công nghệ lúc đó dựa trên cơ sở một hệ thống cơ điện
học, chứa đầy các đĩa quay tròn, các ống kính, và các bộ lọc chuyển
những chùm ánh sáng.
Ở tuổi 21, Farnsworth đã mở phòng thí nghiệm riêng của
mình ở Los Angeles và nộp bằng sáng chế đầu tiên về chiếc tivi. Sau khi
tạo một nguyên mẫu thô sơ, ông tìm kiếm các nhà đầu tư để tài trợ cho sự
phát triển của thiết bị ông gọi là “chiếc máy phân tích hình ảnh”
(image dissector), một tiền thân của đèn chân không. Một chuyên gia tài
chính nổi tiếng đã bày tỏ sự quan tâm với phát minh này. Farnsworth đã
trình diễn cho ông xem và chọn một hình ảnh tượng trưng để truyền tải
đến chiếc tivi nguyên mẫu của mình: một ký hiệu đôla. Farnsworth nói:
“Đây là thứ mà một chủ ngân hàng có thể hiểu được”. Cuối cùng nhà tài
chính đó đã đồng ý tài trợ cho công trình của ông.
Hai tuần sau sinh nhật thứ 22, Farnsworth đã tạo ra
bước đột phá lớn của cuộc đời mình. Ông tuyên bố với báo chí rằng chiếc
máy phân tích hình ảnh của mình cuối cùng sẽ làm cho truyền hình điện tử
trở thành điều có thật. Tờ San Francisco Chronicle đã đăng hình của
Farnsworth ngay trên trang đầu, ca ngợi hệ thống truyền hình “cách mạng”
của ông, và mô tả chiếc máy phân tích hình ảnh của ông cũng cần thiết
như “một chiếc bình mà người nội trợ sử dụng để bảo quản trái cây”.
Trong khi chàng trai trẻ thích thú với thành công của
mình và lập kế hoạch phát triển xa hơn, hãng thông tấn lớn RCA lại đang
thất vọng với nỗ lực của chính mình trong việc tạo ra hệ thống truyền
hình điện tử. Ban quản trị của hãng này biết được rằng Farnsworth luôn
hoan nghênh các nhà phát minh khác ghé thăm công trình của mình. Do đó,
họ đã gửi chuyên gia truyền hình hàng đầu của họ là Vladimir Zworykin
đến gặp nhà phát minh trẻ.
Theo nhiều tài liệu ghi lại, Zworykin rõ ràng đã lợi
dụng sự mến khách của chàng trai trẻ 22 tuổi Farnsworth, và ông ta đã
dành ba ngày nghiền ngẫm các phát minh tại phòng thí nghiệm của
Farnsworth. Khi Farnsworth cho ông ta xem chiếc máy phân tích hình ảnh
của mình, Zworykin đã bày tỏ sự ngưỡng mộ. Một số người chứng kiến còn
nghe ông ta nói: “Đây là một công cụ tuyệt vời. Tôi ước gì mình đã phát
minh ra nó”.
Sự thật thà cởi mở của Farnsworth đã làm ông thất bại.
Zworykin trở lại RCA và phát triển truyền hình điện tử
của riêng ông ta. Trong khi Farnsworth vẫn đang phải kiếm tiền để sản
xuất đại trà chiếc vô tuyến truyền hình của mình, RCA đã phát động một
chiến dịch tiếp thị lớn và tuyên bố rằng họ đã phát minh ra truyền hình
điện tử. Mặc dù Farnsworth sau đó đệ trình một loạt đơn kiện vi phạm
bằng sáng chế đối với RCA, và cuối cùng ông đã chiến thắng sau nhiều năm
với những cuộc tranh luận tốn kém trong phòng xử án, nhưng được vạ thì
má đã sưng. Trong thời gian tranh tụng, RCA đã tạm thời viết lại lịch sử
và đánh bại ông trên thị trường.
Mặc dù tất cả các máy truyền hình hiện đại đều kế thừa
trực tiếp từ thiết kế của Farnsworth, ông lại không bao giờ có được
thành công về mặt tài chính cho phát minh của mình. Ngày nay số người
biết được tên của ông lại càng ít. |