Nếu bạn từng nghĩ rằng chúng ta phải cảm ơn những vệ tinh đang bay trên đầu vì chúng cung cấp dữ liệu internet và các cuộc điện thoại quốc tế, bạn đã sai lầm. Hiện nay, gần như cả thế giới được kết nối thông qua hệ thống cáp ngầm dài hàng trăm ngàn kilomet dưới đáy đại dương. Chính vì vậy, không có lí do gì bạn không dành ra ít phút để xem làm thế nào mà những sợi dây cáp tồn tại ở độ sâu 7,6 km dưới nước có thể khiến bạn truy cập được vào Facebook, Youtube, các cuộc gọi điện quốc tế và cả bài viết này: Những điều thú vị về hệ thống cáp ngầm dưới đáy đại dương Trái ngược với những niềm tin phổ biến, hệ thống vệ tinh chỉ là đường dẫn cho 1% lượng thông tin trên toàn cầu. Hệ thống cáp biển đảm nhận số còn lại. Toàn bộ hệ thống cáp đại dương dài tới gần 900.000 km. Nếu bạn nối toàn bộ các sợi cáp vào với nhau, chúng ta sẽ được một sợi dây kéo dài tới mặt trăng rồi vòng trở lại, thậm chí nó vẫn còn thừa. Hệ cáp biển đầu tiên được đặt ở eo biển Anh năm 1850, chúng là các cáp điện báo. Đây là con tàu làm nhiệm vụ lịch sử này. Hệ cáp biển đầu tiên có tốc độ truyền tải rất chậm. Mất tới 2 phút để truyền được một kí tự. Phần lõi quan trọng nhất của cáp là các sợi quang mỏng như sợi tóc. Phần còn lại bọc phía ngoài chỉ có tác dụng bảo vệ những sợi quang. Một số loại cáp đặt ở đáy biển sâu chỉ có kích thước tương tự như vòi nước tưới vườn. Một số loài sinh vật biển thường xuyên xâm nhập vào hệ thống cáp. Chúng coi đó là ngôi nhà tuyệt vời. Các nhà khoa học không tìm thấy các tác động môi trường đáng kể gây ra bởi cáp biển. Từ trường của cáp biển có thể thu hút cá mập hoặc cũng có thể chúng vô tình gặp và cắn cáp. Việc này rất hiếm khi xảy ra nhưng cũng có thể gây hư hại. Tàu đánh cá là tác nhân gây hại lớn đối với cáp biển. Trong các vùng nước nông, ngư cụ và neo tàu có thể gây đứt cáp. Các nhà sản xuất phải cải tiến cáp biển ở vùng này với một lớp thép mạ kẽm cùng với vỏ nhựa. Cả thế giới hiện đại với mạng lưới internet toàn cầu đang phụ thuộc vào hệ thống cáp ngầm dưới đáy biển. Đó thực sự là những “anh hùng” thầm lặng. |