Một nhà phát minh thực sự sẽ luôn tìm tòi ý tưởng phục vụ cho nhu cầu trong cuộc sống, dù cho đó chỉ là những nhu cầu bé nhỏ nhất. Bởi vậy họ luôn miệt mài suy nghĩ, phát minh, chế tạo ra những sản phẩm mới. Trong số đó, có những phát minh trở nên vĩ đại song cũng có phát minh không thực sự hữu dụng hoặc không được mọi người công nhận. Dưới đây là những phát minh bị lãng quên của các nhà khoa học lừng danh:Leonardo da Vinci (1452 - 1519) nổi tiếng với cương vị là một nhà phát minh tuy nhiên các sản phẩm của ông thường chỉ dừng lại ở mô hình hay phác thảo mà ít khi được trở thành sản phẩm thực sự. Một trong số những phát kiến của ông còn trở thành biểu tượng dù chưa bao giờ xuất hiện bằng xương bằng thịt - có thể kể đến đó là những động cơ bay. Leonardo từng có thời gian tham gia vào chiến trường nên đã thiết kế ra một loại phương tiện di chuyển bọc thép giống như xe tăng và một loại cung tên khổng lồ rất kì quái. Đây có lẽ là một trong những phát minh hữu dụng nhất của ông. Cây nỏ được lắp vào 6 bánh xe để dễ dàng di chuyển. Cung tên được làm từ gỗ mỏng nên nhẹ và linh hoạt. Nhưng ít ai ngờ, lý do duy nhất khiến ông sáng chế ra một cung tên lớn tới 25m chiều ngang như vậy là để đánh đòn tâm lý trước kẻ thù. Sức mạnh đến từ sự đe dọa là phần quan trọng nhất trong thiết kế của ông. Tuy nhiên, vào năm 2010, các nhà khoa học ở Mỹ đã hiện thực hóa ý tưởng này. Trong cuộc đời của mình, Benjamin Franklin (1706 - 1790) đã cống hiến nhiều phát minh thuộc các lĩnh vực khác nhau. Ông đã từng là một đứa trẻ rất hiếu kì và bắt đầu sự nghiệp sáng chế của mình ở tuổi 11 khi phát minh ra một đôi vây dùng khi bơi. Cậu bé Franklin rất thích bơi lội và luôn muốn cải thiện kĩ năng bơi của mình. Cậu đã nghĩ ra việc đeo thêm hai chiếc vây bằng gỗ vào tay, thay vì vào chân. Cậu đã miêu tả chiếc vây của mình trông giống như bảng màu của họa sĩ, dài 25cm và rộng 15cm, có một lỗ tròn nhỏ đút vừa ngón tay cái. Loại vây này không trở thành một phát minh nổi tiếng, nhưng với cậu bé Franklin, vây gỗ đã giúp cậu bơi nhanh hơn nhưng lại làm cổ tay cậu mỏi rã rời. Franklin cũng đã thử mang dép xăng đan khi bơi nhưng chúng không có chút tác dụng nào. Cuối cùng, với niềm đam mê bơi lội đến cháy bỏng, Franklin đã gắng sức luyện tập và được ghi danh tại International Swimming Hall of Fame vào năm 1968. 3. Justus Von Liebig - thịt nén dạng viênNằm trong danh sách những nhà hóa học vĩ đại nhất của thế kỷ XIX, Justus von Liebig (1803 - 1873) không chỉ sáng lập ra thí nghiệm hóa học mà còn phát minh ra viên nén thịt hay rau dùng để nấu canh (hay chính là hạt nêm ngày nay). Sau khi nhận thấy rằng, các nhà sản xuất da chỉ xử lí phần da và bỏ đi phần thịt, Justus von Liebig và kỹ sư George Christian Giebert đã phát triển phương pháp xử lý thịt và công ty chiết xuất thịt của Liebig ra đời vào năm 1864. Mục đích của Liebig ban đầu khá nhân văn với mong muốn tìm ra giải pháp để cung cấp thịt nuôi người nghèo. Ông đã công bố rộng rãi và hy vọng ai đó sẽ hoàn thiện quy trình, giảm chi phí. Tuy nhiên, khi Liebig bắt đầu công ty riêng của mình, nhiều công ty khác đã cạnh tranh. Cuối cùng, Liebig phải thay đổi thương hiệu của mình. Ngoài phát minh vĩ đại là chiếc điện thoại bàn, Alexander Graham Bell (1847 - 1922) đã tạo ra một trong những máy dò kim loại đầu tiên với mục đích cứu mạng tổng thống James Garfield. Vào ngày 2/7/1881, James Garfield bị trúng đạn trong một cuộc tấn công. Bác sĩ và chuyên gia y tế từ khắp nơi dốc sức để lấy viên đạn ra khỏi cơ thể ông. Họ cho rằng cần đưa một vật vào bên trong vết thương để tìm viên đạn. Tuy nhiên cách này sẽ chỉ làm vết thương bị nhiễm trùng trầm trọng thêm. Bell đã gợi ý sử dụng một thiết bị điện từ để tìm viên đạn kim loại. Thiết bị dò này sẽ phát ra từ trường, khi phát hiện ra sự xuất hiện của kim loại, chúng sẽ phát ra tiếng kêu. Tuy nhiên khi đưa máy dò lại gần tổng thống, chiếc máy kêu liên tục như thể có đạn ở khắp nơi. Bell cho rằng có chút trục trặc với chiếc máy, ông đem về sửa nhưng khi mang lại gần tổng thống chúng vẫn kêu lên như vậy. Các nhà nghiên cứu lịch sử sau này đều nhất trí rằng, thiết bị này không sử dụng được lúc đó mà không ai nhận ra sự xuất hiện của kim loại trên tấm trải giường của ngài tổng thống lúc bấy giờ. Chính những sợi dây trang trí bằng kim loại này đã vô hiệu hóa tác dụng của máy dò. Có những ghi chép lại nói rằng Bell chỉ sử dụng máy dò ở phần cơ thể bên phải của người bệnh theo yêu cầu của bác sĩ Doctor vì ông này khẳng định viên đạn nằm ở bên phải và không có ý nghĩ viên đạn sẽ chạy sang phần khác. Thomas Edison (1847 - 1931) không chỉ là một nhà phát minh đại tài mà còn là một doanh nhân. Không giống với những nhà phát minh khác, Edison kiếm được khá nhiều tiền từ những sáng tạo của mình vì ông biết cách tìm đến những thị trường màu mỡ. Thành công với phát minh máy ghi âm, ông còn cố gắng gắn nó vào nhiều đồ dùng khác nhau và từ đây - búp bê biết nói ra đời vào năm 1888. Tuy nhiên, sản phẩm này không được công chúng đón nhận bởi khi gần hết pin, giọng nói của búp bê bị ngắt quãng, lè nhè và có phần ma quái. Edison tâm huyết với sản phẩm này tuy nhiên búp bê biết nói chỉ được bán trong vài tuần đầu và bị lãng quên. 6. Nikola Tesla - Tàu điều khiển từ xaNikola Tesla (1856 - 1943) không chỉ là nhà khoa học gắn liền với các học thuyết về điện ông còn tiên phong phát minh ra sóng radio - sóng vô tuyến từ thời mà nhiều người cho đó là thuật phù thủy ma quái. Minh chứng rõ ràng nhất là ở một sự kiện năm 1898 tại Madison Square Garden, Tesla biểu diễn phát minh mới nhất của ông với một chiếc tàu điều khiển từ xa loại nhỏ. Chiếc tàu gồm một bánh lái nhỏ, một chân vịt nhỏ và hai ăng-ten. Tesla đã điều khiển thành công con tàu trước sự kinh ngạc của đám đông. Mọi người đều bất ngờ trước những gì xảy ra, tuy nhiên họ không tin lời giải thích mang tính khoa học của Tesla. Phần lớn mọi người đồng ý rằng ông sử dụng thần giao cách cảm. Có những ý kiến thực tế hơn một chút, ví dụ như… có một chú khỉ đã được huấn luyện đang ngồi bên trong lái con tàu. Với tầm nhìn của mình, Tesla đã ngay lập tức nghĩ cách sử dụng loại tàu điều khiển từ xa làm vũ khí. Ông lên kế hoạch thực hiện một phiên bản tàu ngầm điều khiển từ xa và bán cho chính phủ. Tuy nhiên, những nhà cầm quyền tại Washington đã cười nghiêng ngả với ý tưởng này và đương nhiên, không ai đồng tình với kế hoạch này của ông. Joseph Priestley (1733 - 1804) là nhà thần học, nhà triết học, nhà hóa học nổi tiếng. Thành tựu nổi bật nhất của ông là phát hiện ra khí oxy cùng nhiều chất khí khác. Thật đáng tiếc, ông lại bị cô lập bởi cộng đồng khoa học do kiên quyết bảo vệ sự tồn tại của "nhiệt tố" khi học thuyết này bị coi là lỗi thời. Nhưng trước khi những điều đó xảy ra, Priestley đã sáng tạo ra loại đồ uống phổ biến hàng ngày: nước có gas. Câu chuyện xảy ra khi Priestley sống bên cạnh một nhà máy bia và thường thực hiện các thí nghiệm ở đó. Một lần ông phát hiện ra phương pháp truyền vào nước một lượng carbon dioxide (CO2) bằng cách treo một bát nước trên một thùng bia được lên men. Sau đó, ông phát hiện ra nước có vị chua rất dễ chịu. Lúc đầu, Priestley chỉ giữ riêng thức uống có hơi này cho bản thân và bạn bè. Sau đó, ông đưa ra giả thuyết rằng loại nước này có thể được sử dụng để điều trị bệnh thiếu vitamin C. Tuy giả thuyết này không chính xác nhưng loại đồ uống này vẫn đem lại lợi ích cho con người. Năm 1772, ông công bố chi tiết phương pháp tạo ra nước có gas trong một bài báo có tên “Hướng dẫn cách pha nước với khí carbonic". Priestley chưa bao giờ nghiên cứu sâu hơn hay tìm cách kiếm tiền từ phát hiện này của ông nhưng đây lại là ý tưởng để một doanh nghiệp kiếm bội tiền. |