Chính vì thế, loài rắn này còn được gọi là rắn hổ mang bành.
Sở dĩ rắn hổ mang có thể bành
rộng cổ mình ra được là do nó có xương sườn kéo dài, giúp rắn mở rộng da
ra bên ngoài cổ, tạo thành hình như mui xe phía trước cơ thể.
Chúng bành rộng cổ ra khi gặp nguy hiểm hoặc bị kích động. Với cách này,
rắn sẽ ngụy trang thân hình của mình to hơn rất nhiều bình thường giúp
rắn uy hiếp kẻ thù.
Rắn hổ mang có nọc kích độc. Chúng
thường tấn công khi bị khiêu khích hay đe dọa. Ai bị loài rắn độc này
cắn thì chỉ khoảng 30 phút sau sẽ bị tử vong do chất độc làm suy hô hấp,
dẫn đến ngạt thở và làm tê liệt hoạt động của cơ hoành. Hổ mang thường
ăn chuột, chim và ếch. Đối thủ đáng gờm nhất có khả năng đánh bại hổ
mang trong tự nhiên là loài cầy, chim săn mồi và con người.
Hiện nay, rắn hổ mang được phân bố ở
nhiều vùng khác nhau thuộc Châu Phi và Châu Á với rất nhiều chi loài
khác nhau. Trong đó hổ mang chúa là loài rắn hổ mang lớn nhất, với chiều
dài tối đa 18 feet (5,4 mét), sinh sống ở nam Á, đặc biệt là ở Ấn Độ,
Việt Nam, Malaysia và Indonesia.