Nghề tồi nhất
Bàn chải đánh răng đau khổ:
- Đôi lúc mình thấy cái nghề của mình là tệ nhất thế giới.
Giấy vệ sinh hét:
- Nghĩ lại đi anh bạn!
Cập nhật tin tức
Chàng trai nói với vị hôn thê:
- Em ạ! Chỉ còn hai ngày nữa là chúng mình sẽ làm lễ thành hôn, nên anh
thấy cần phải thú thực với em về một vài mối tình vụng trộm lăng nhăng
của anh.
Vị hôn thê của chàng vội cười:
- Ồ! Sao anh khéo vẽ vời đến thế. Anh quên rằng anh đã kể tất cả và xin lỗi em ngày hôm kia rồi hay sao.
Chàng bèn nhăn mặt:
- Phải, anh nhớ đã kể hết cho em, thế nhưng còn chuyện đêm hôm qua nữa chứ!
Tiếng Anh của sếp
Sếp: Thế "anh" được gọi là gì?
Thư ký: Dạ, là "you" ạ.
Sếp: Cô sửa ngay lại từ "Mr T..." cho tôi thành "You T..." cho nó "tình cảm".
Không thấy gì thì ổn
Tại trạm điện cao thế, chàng công nhân đang sửa chữa trên nóc nói với anh đứng dưới đất: - Ê! Mày có thấy 4 sợi dây đang thòng xuống không?
- Thấy rồi!
- Thấy rồi hả? Cầm lấy 2 sợi xem! Có thấy gì không?
- Hai sợi này không có vấn đề gì.
- Không sao hả? Tốt! Đừng đụng vào 2 sợi dây kia nhé, điện cao thế sờ vào là cháy thành than đấy!
Mừng cưới
Bình cưới vợ, gửi thiếp mời An. An đến dự và mừng phong bì. Vợ chồng
Bình mở ra thấy có 100.000 và thiệp mừng ghi: "Mừng 200.000, nợ 100.000,
khi nào có trả sau".
Một năm sau An cưới vợ và mời Bình. Bình đến dự và cũng mừng một phong bì.
Khi mở phong bì của Bình, An thấy phong bì không có tiền, chỉ có
thiệp mừng. Trên thiệp ghi dòng chữ: "Mừng 200.000, đòi nợ 100.000, nợ
lại 100.000".
Đề phòng thành rể
Hai người trên tàu, cùng một buồng, chuẩn bị ngủ. Người thanh niên hỏi người đàn ông cao tuổi:
- Bác làm ơn cho biết mấy giờ rồi ạ? - Người đàn ông lớn tuổi im lặng.
Anh thanh niên lại hỏi lại: - Xin lỗi bác cháu hỏi bây giờ là mấy giờ
tối ạ? Cháu đi công tác Vinh mà.
- Người đàn ông im lặng quay mặt vào phía trong. Và ngủ.
Sáng hôm sau tàu đến Vinh. Hai người đàn ông chuẩn bị đồ đạc xuống tàu.
Trong lúc chờ xuống, người thanh niên trẻ hỏi ông trung tuổi:
- Rất xin lỗi bác, bác là người trí thức thực sự, một con người thông
minh lịch sự. Trông là cháu biết ngay. Nhưng tại sao tối hôm qua cháu
hỏi giờ bác, bác lại không trả lời?
- Thực sự là anh đẹp trai, thông minh, trí thức. Xin anh hiểu đúng tôi.
Nếu như hôm qua, khi anh hỏi, tôi trả lời, anh vốn là người lịch sự sẽ
cảm ơn tôi. Tôi sẽ nói, không có gì đâu. Bình thường thì đến đó là xong.
Nhưng anh sẽ phát hiện ra tính cách của tôi và thật hân hạnh nói chuyện
với người có văn hoá và trí thức. Hai người sẽ nói chuyện với nhau. Nếu
vậy, Chúng ta cho nhau địa chỉ, số điện thoại. Nhưng điều quan trọng nhất là…
Khi anh đến Vinh anh sẽ đi tìm khách sạn. Hoặc là khách sạn không có
chỗ, hoặc là anh không thích ở đó, anh sẽ gọi điện cho tôi. Anh hỏi ý
kiến tôi nên xử lý thế nào. Tôi, vốn là 1 người trí thức, mến khách, sẽ
mời anh đến nghỉ tại nhà tôi. Anh, một con người lịch lãm, tế nhị, sẽ từ
chối. Nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận đến ở nhà tôi. Chuyện ấy là bình
thường.
Nhưng điều quan trọng… là ở chỗ tôi có một cô con gái cực kỳ xinh đẹp,
nết na, còn anh là chàng trai tuấn tú. Tôi chưa đoán trước được ai thích
ai trước, nhưng chắc hẳn cô con gái rượu của tôi trước sau cũng sẽ mê
chàng trai Hà Nội. Còn anh… anh là cậu thanh niên trong tuổi sung sức.
Anh có tất cả những gì tôi có 20 năm về trước. Nhất định Anh sẽ nói
chuyện với con gái tôi, nhờ dẫn đi chỗ này, chỗ kia, thăm hỏi khi nó nấu
bếp. Điều đó cũng bình thường. Nhưng điều quan trọng là ở chỗ…, sau đó
sẽ xẩy ra cái điều mà tôi đã làm 20 năm về trước. Sau đó anh lên tàu về
Hà Nội, để con tôi 3 tháng sau đi lại khó khăn, có khi không dám đến
trường, mà con tôi đang học lớp 10. Bởi vì anh là nguời lịch sự, nên địa
chỉ anh để lại là đúng. Khi đó tôi lại phải đi Hà Nội, tìm gặp anh và
giải thích rằng anh đã làm một việc văn minh, có ý thức. Và anh vốn đã
khoái con gái tôi, văn minh, trí thức, sẽ xin cưới con gái tôi. Và dĩ
nhiên là tôi đồng ý vì không có cách nào khác. Và thế là anh trở thành
con rể tôi. Nhưng tôi đâu có cần cậu con rể đến cái đồng hồ cũng không
có. Và tôi thú thật là tôi đi Hà Nội, công tác là phụ, mà tìm một chàng
trai thông minh tuấn tú, lịch sự, văn hoá… như anh… mà phải có không
những đồng hồ… mà nhiều thứ khác nữa. Bây giờ chắc anh đã hiểu tất cả
rồi chứ.
|