Thí
nghiệm đã chứng tỏ rằng các hạt vĩ mô là khó có thể phân biệt một cách
rạch ròi như cơ học lượng tử đã nói mặc dù chúng có thể tách biệt về mặt
vật lý.
Thí nghiệm được tiến hành bằng cách sử dụng các
nguyên tử ngưng tụ Bose Eistein (BEC) được làm lạnh tới nhiệt độ mà tất
cả chúng ở cùng một trạng thái lượng tử (Theo bài báo đăng trên tạp chí Nature).
Để bắt ánh sáng "nhảy" từ chỗ này sang chỗ
khác, Lene Hau và các đồng nghiệp ở Đại học Harvard đã khai thác một kỹ
thuật được họ phát triển từ năm 2001 để giữ các xung ánh sáng trong
trạng thái ngưng tụ Bose-Einstein, có thể làm cho ánh sáng laser đi chậm
đến mức gần như đứng lại. Kỹ thuật này bao gồm việc
chiếu một xung từ một đầu phát laser vào các nguyên tử Na ở trạng thái
BEC, làm cảm ứng đến việc phân bố các dao động nhỏ của điện tích trong
nguyên tử.
Nhà vật lý Lene Vestergaard Hau sử dụng những tia laser và các đám mây cực nhỏ
để che nguyên tử siêu lạnh làm cho ánh sáng đi chậm đến mức gần như đứng lại.
(Ảnh: msnbcmedia.msn.com)
Thông thường các lưỡng cực sẽ phát xạ và nhanh tróng
bị phân rã, nhưng khi chiếu một chùm laser có điều khiển vào các chuyên
tử, chúng sẽ chuyển các dao động trong điện tử thành các dao động của
spin mà dao động này ổn định hơn. Vì thế, khi mà xung laser này tắt đi,
thông tin của đầu phát laser sẽ được ghi lại trên dao động của lưỡng cực
spin của nguyên tử. Đảo tia laser điều khiển để giải phóng ánh sáng,
cho phép các nguyên tử bức xạ lại kết hợp (ví dụ như đồng pha với xung
dò ban đầu).
Điểm khác biệt trong kỹ thuật mới là xung được làm chậm để tái hiện lại tại vị trí BEC cách đó khoảng 1,6 mm. "Thủ đoạn đánh lừa"
ở đây là hàm sóng của lưỡng cực spin thực ra là một sự chồng chập của
các nguyên tử trong trạng thái cơ bản và trong trạng thái kích thích
spin. Nhờ có nguyên lý bảo toàn xung lượng mà các nguyên tử ở trạng thái
kích thích spin sẽ di chuyển khỏi BCE ban đầu khi nguyên tử hấp thụ
photon từ xung laser, trong khi nguyên tử ở trạng thái cơ bản thì đứng
yên tại vị trí đó.
Nội dung thông tin của xung đầu dò đã được "in dấu" trên dao động quay tròn các lưỡng cực của nguyên tử BEC đầu tiên (trên). Trong thí nghiệm mới này xung cản trở được làm để xuất hiện BEC thứ 2 cách xa khoảng 160 µm (dưới) - (Ảnh: Physicsweb.org)
Một điểm sáng tạo là nhóm ở Harvard đã quyết định đợi
cho đến khi nguyên tử kích thích spin đi đến vị trí ngưng tụ thứ hai
trước khi tác dụng lại các laser điều khiển. Và họ nhận ra rằng tập hợp
các nguyên tử tách biệt một cách vật lý này sau đó có thể phát xạ lại
ánh sáng ban đầu. Xung ánh sáng được khôi phục này lan truyền một cách
chậm rãi khỏi vị trí BEC thứ hai trước khi đạt vận tốc 300000 km/s như
vốn có của ánh sáng.
Vì hai vị trí BEC được tạo ra hoàn toàn độc lập, nên
ta có thể hy vọng sự gửi đi các bó sóng từ vị trí đầu tiên đến một vị
trí xa lạ BEC thứ hai. Thực tế không hẳn là hàm sóng ở trạng thái cơ bản
có một thành phần trên cả hai vị trí BEC trong cùng một thời điểm để có
thể tổ hợp với thành phần bị kích thích spin khi nó đến vị trí thứ hai.
Thí nghiệm là một minh chứng hùng hồn của việc không phân biệt lượng
tử. "Bằng cách thao tác cho vật chất sao chép lại nguyên bản ánh
sáng ban đầu, chúng ta có thể sử dụng trong việc xử lý thông tin quang"
- Hau phát biểu. Bà phát biểu trên Physics Web rằng thí nghiệm này có
thể sẽ đưa đến kỹ thuật xử lý thông tin quang trong viễn thông quang và
mạng thông tin lượng tử. Một ứng dụng khác có thể là cảm biến quay siêu
nhạy hoặc detetor trọng trường. |