Bên ngoài bộ não
Theo GS Bruce Greyson, trưởng khoa
Nghiên cứu tri giác (DOPS) thuộc Đại học Hệ thống Y tế Virginia (Mỹ),
trải nghiệm cận tử xảy ra ở 10% bệnh nhân ngừng tim. Khi tỉnh lại, người
bệnh có thể mô tả chính xác mọi hoạt động xung quanh khi họ bất tỉnh.
Điều đáng nói là trong nhiều trường hợp trải nghiệm cận tử, điện não đồ
và các bằng chứng y khoa khác cho thấy, não bệnh nhân không còn dấu hiệu
hoạt động khi hiện tượng này diễn ra.
Ông Pim van Lommel, chuyên gia về trải
nghiệm cận tử tại Bệnh viện Rijnstate (Hà Lan) đồng tình về vấn đề này.
Ông cho rằng, khi ở trạng thái cận tử, "người bệnh không
những có ý thức, mà ý thức của họ còn mở rộng hơn bao giờ hết. Họ có thể
suy nghĩ hết sức rõ ràng, hồi tưởng chi tiết về thời thơ ấu và cảm thấy
sự liên hệ chặt chẽ với tất cả mọi người, mọi vật xung quanh. Trong khi
não họ hoàn toàn không có dấu hiệu hoạt động".
Theo GS Peter Fenwick, Viện Tâm thần học thuộc Đại học Kings (Anh): "Nếu
có thể chứng minh rằng con người vẫn tiếp nhận thông tin khi họ bất
tỉnh và thoát xác thì đó là bằng chứng không thể tranh cãi về việc ý
thức tồn tại tách rời bộ não".
Có lẽ, ý tưởng về linh hồn cũng xuất
phát từ hoàn cảnh này. Con người từ thời cổ xưa, khi trải qua trạng thái
ảo thân, cho rằng khi đó phần tinh thần rời khỏi phần thể xác. Từ đó,
họ bắt đầu tin vào sự tồn tại bên ngoài cơ thể.
Linh hồn ra đời từ đâu?
Bằng chứng khoa học đáng ngạc nhiên nhất
về linh hồn xuất phát từ lĩnh vực cơ học lượng tử, hay nói cụ thể hơn
là từ những nghiên cứu về các hiện tượng hạ nguyên tử tạo ra ý thức.
Quan điểm truyền thống cho rằng, ý thức của chúng ta được hình thành từ
mạng lưới hàng tỷ nơron. Nhưng hai giáo sư Stuart Hameroff (Đại học
Arizona, Mỹ) và Roger Penrose (Đại học Oxford, Anh) đã xây dựng một lý
thuyết, theo đó, ý thức còn là sản phẩm của quá trình tính toán lượng tử
diễn ra ở vi ống, một dạng cấu trúc siêu nhỏ của tế bào não.
Trước đây, nhiều người cho rằng một cơ
chế như vậy không thể tồn tại, vì các máy tính lượng tử được tạo ra ban
đầu chỉ có thể hoạt động ở môi trường vô cùng lạnh chứ không phải ở mức
nhiệt độ cao như ở não. Tuy nhiên, những nghiên cứu trong 5 năm gần đây
cho thấy, cơ học lượng tử tham gia vào khá nhiều quá trình sinh học
không lạnh, trong đó có quang hợp.
Một công trình của Anirban Bandyopadhyay
(Viện Khoa học Vật liệu Quốc gia Nhật Bản) còn hé mở khả năng các bít
thông tin lượng tử có thể gắn kết trong môi trường nhiệt độ cao của các
vi ống đơn lẻ ở tế bào.
Trạng thái gắn kết giữa các vi ống được
tạo ra nhờ năng lượng sinh học. Khi quá trình cung cấp máu và oxy ngừng
lại, sự gắn kết không còn, nhưng thông tin lượng tử không mất đi. Nó có
thể phát tán vào vũ trụ, tồn tại và tiếp tục hoạt động dưới một hình
thức nào đó. Nếu bệnh nhân được cứu sống, thông tin sẽ được não tiếp
nhận trở lại. Có lẽ vì thế mà những người từng có trải nghiệm cận tử có
thể nhận biết thế giới xung quanh khi họ bất tỉnh.
Nếu như giả thuyết này là đúng, thì câu
hỏi đặt ra là: Quá trình lượng tử tạo thành ý thức xuất hiện từ đâu? Câu
trả lời, theo GS Penrose và một số nhà khoa học, là từ vụ nổ lớn Big
Bang. Theo quan điểm này, mọi dạng ý thức đều được tạo ra cùng thời điểm
với vũ trụ. Và nếu linh hồn có tồn tại thì nó cũng gắn với khởi nguồn
của vũ trụ.
Sự đầu thai của linh hồn
Ý tưởng của GS Penrose ám chỉ đến một cơ
chế để ý thức tiếp tục tồn tại sau khi thân thể con người đã chết.
Nhưng nó sẽ đi về đâu? Theo GS Hameroff: "Nếu người bệnh không được
cứu sống, ý thức sẽ đi vào vũ trụ và biết đâu có thể một ngày nào đó sẽ
được một cơ thể khác tiếp nhận trở lại".
DOPS hiện đang lưu giữ khoảng 1.400 hồ
sơ về các trường hợp được cho là thuộc dạng này. Phần lớn đó đều là
những đứa trẻ nhớ được tiền kiếp. Các em có thể kể vanh vách trước đây
mình là ai, sống ở đâu, làm gì, trông như thế nào và nhiều chi tiết
khác.
Ian Stevenson, một trong những chuyên
gia tâm thần học hàng đầu nước Mỹ, người sáng lập DOPS bắt đầu thu thập
những câu chuyện về tiền kiếp từ năm 1960. Trong số các tài liệu ông ghi
nhận được, có nhiều trường hợp một đứa trẻ được sinh ra có bớt ở đúng
vị trí vết thương mà các em đã bị trong kiếp trước. Một số luôn bị ám
ảnh sợ những sự vật, hiện tượng đã gây ra cái chết trong tiền kiếp.
Stevenson và các đồng nghiệp của ông
chưa bao giờ khẳng định rằng hiện tượng đầu thai thực sự xảy ra. Họ chỉ
cố gắng thu thập các bằng chứng về nó. Trong khoa học, những bằng chứng
này có thể chẳng bao giờ đủ để khẳng định linh hồn con người tồn tại sau
cái chết về thân xác và sau đó tái sinh trở lại trong một cơ thể mới.
Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta có thể khẳng định rằng không có
linh hồn.