Bằng chứng ngôn ngữ ấy đến từ phiến đất
sét mà nhóm nghiên cứu Đại học Cambridge (Anh) phát hiện được tại khu
vực thành phố Tushan cổ đại, có thể là của những người bị đày khỏi dãy
núi Zagros (biên giới Iran và Iraq ngày nay).
|
Phiến đất sét cổ được khai quật
tại Thổ Nhĩ Kỳ. (Ảnh: John MacGinnis / Đại học Cambridge) |
Theo chính sách của Đế quốc Assyria, nhiều người đã bị buộc phải rời quê
hương và làm việc cũng như định cư gần Tushan phía đông nam Thổ Nhĩ Kỳ.
“Đó là cách giúp người Assyria củng cố quyền lực khi phá vỡ sự kiểm
soát của lực lượng cầm quyền ở các khu vực mới chinh phục”, nhà nghiên
cứu John MacGinnis cho biết. “Nếu bị trục xuất đến nơi mới, họ sẽ phải
hoàn toàn phụ thuộc vào chính quyền Assyria”.
Những dòng chữ trên phiến đất sét được khắc bằng chữ tượng hình, liệt kê
tên của 60 người phụ nữ gắn với cung điện và chính quyền Assyria. Nhưng
khi Tiến sĩ John MacGinnis kiểm tra chi tiết, ông nhận thấy rằng có 45
cái tên không giống với bất kỳ cái nào trong số hàng ngàn tên Trung Đông
cổ đại mà các học giả từng biết đến.
45 người phụ nữ này được cho là đến từ một nơi nào đó thuộc miền trung
hoặc miền bắc dãy Zagros, bởi vì đó là khu vực duy nhất mà quân đội
Assyria hoạt động tại thời điểm nửa cuối thế kỷ 8 trước Công nguyên. Và
đây có lẽ là kết quả của cuộc chinh phục do các vị vua Assyria như
Tiglath Pilasser III hay Sargon dẫn đầu.
Phát hiện quan trọng này góp phần tiết lộ nguồn gốc văn hóa và sắc tộc
của một trong những nhóm người “man rợ” đầu tiên của lịch sử thuộc nền
văn minh Lưỡng Hà. |