Ngày
đầu tiên họ nhận được một hợp đồng sửa lại mái chuồng chứa phân gia
súc cho một khu nông trại nuôi rất nhiều bò và lợn. Nông trại này nằm
giữa đồng không mông quạnh, xa hẳn khu dân cư. Không quản khó khăn và
mùi xú uế nồng nặc của phân gia súc. Hai người vui vẻ trèo lên nóc
chuồng làm việc trong cái nắng oi ả của mùa hè.
Khi
hai người đang say sưa làm việc thì bỗng có một chú chó mực thè lưỡi
chạy rông trốn nắng phi vụt qua, húc đổ cái thang trèo lên trèo xuống
của hai người. Mặt trời lúc bấy giờ còn ở trên đỉnh đầu, khá nắng và oi ả
nên họ quyết định cứ tiếp tục công việc vì đang dở tay và cũng nghĩ
đơn giản rằng lúc nào xuống sẽ nhờ một ai đó dựng hộ chiếc thang.
Mải
mê làm việc quên cả ăn trưa, những nắm cơm gói trong lá chuối họ đem
đi từ sáng sớm đã khô cong dưới sức nóng mặt trời. Nghĩ đến những đồng
tiền công hậu hĩnh sắp được thanh toán hai người như không còn thấy
đói.
Hì
hục mãi đến sẩm tối thì công việc cũng hoàn tất. Họ chuẩn bị về nhà,
nhưng không thể nào xuống được vì chiếc thang đã bị đổ mà nóc chuồng thì
lại thật cao. Chờ mãi, chờ mãi không thấy ai đi qua để nhờ giúp đỡ, họ
quyết định, chỉ còn cách nhảy xuống ngay vào nền chuồng phủ đầy phân
kia là ít nguy hiểm hơn cả vì còn được... "giảm chấn".
Một người nói:
- Để mình nhảy xuống trước, đề phòng có chuyện gì thì cậu còn biết đường xử lý!
Trời khá tối. Chỉ nghe "sụt" một tiếng, anh vừa nhảy đã "tiếp đất". Anh chàng ở trên nóc chuồng gọi vọng xuống, đầy vẻ lo lắng:
- Này! Cậu không sao đấy chứ! Phân ngập đến đâu hả?
Sau năm phút mới có tiếng trả lời nho nhỏ từ bên dưới, giọng như vừa nói vừa thổi:
- Không sao đâu! Tớ chỉ bị ngập quá mắt cá chân thôi! Cậu nhảy xuống luôn đi! Cần quái gì thang!
Anh
chàng còn lại trên nóc chuồng nghe lời, phi thân lao xuống như một chú
cá trắm đen và lại "sụt" một tiếng, phân ngập... lút đầu.
Sau khi "ngoi" lên, tay vuốt vuốt, miệng khạc nhổ liên tục, anh chàng quay sang bạn, giọng rất bực tức:
- Thế này mà cậu bảo chỉ ngập quá mắt cá chân thôi à?
Anh chàng kia mặt vẫn còn đen sì:
- Khổ quá, tớ không may bị trượt chân nên ngã... cắm đầu! |