Trước khi đi, mẹ nàng căn dặn:
-
Con đã mười sáu tuổi rồi, nên học cách phòng ngừa những tên sở khanh
đi. Khi có kẻ nào đến với con, con hãy hỏi nó: "Chúng ta sẽ đặt tên con
là gì?". Đàn ông thường sợ chuyện đó lắm.
Nhẩm
lại lời mẹ dặn, nàng háo hức đến dạ hội. Hôm đó nàng đẹp tựa một ngôi
sao trên trời. Các chàng trai đều thi nhau đến mời nàng nhảy.
Chàng
trai đầu tiên, sau khi đi gần hết điệu Vanxơ nhẹ nhàng, anh chàng kín
đáo hôn nhẹ vào bờ vai nõn nà của nàng. Cảm nhận thấy khác lạ, nàng
liền hỏi:
- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Nghe đến đây, anh chàng bỗng tái mặt, đưa nàng về chỗ ngồi và lủi ra xa.
Kẻ
thứ hai, bước nhảy thành thục, vòng tay của gã rắn chắc lắm. Nàng
thích mê. Bỗng nhiên nàng cảm thấy bàn tay đáng nhẽ đáng để hờ ở hông
nàng đang di chuyển xuống mông. Nàng lại thì thầm vào tai gã:
- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Bước
nhảy sành điệu của gã dần dần rối loạn, mắt gã bỗng mờ đi. Kết thúc
điệu nhảy, gã lủi nhanh vào đám đông, quên cả chào nàng.
Tin
tưởng vào lời nói của mẹ lắm rồi. Nàng tự động đi tìm nạn nhân mới. Kẻ
này có râu lún phún. Hắn nhảy không đẹp, nhưng lại có đôi mắt thật đa
tình. Hắn mời nàng đi dạo. Đến một chiếc ô tô, hắn đưa nàng vào trong.
Cảm thấy đến đây là đủ, nàng liền hỏi:
- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Hắn im lặng, hắn đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng cháy. Sau khi dứt nụ hôn, nàng hổn hển:
- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Hắn vẫn không trả lời nàng. Nhẹ nhàng lột quần áo nàng ra. Nàng cố gắng gồng người hỏi lại lần cuối cùng:
- Ch... úng ta sau nà... y sẽ đặt... t... ên...c... on... l... à.. à... g... ì... ì?
Hắn nhẹ nhành rút trong túi quần ra một cái Durex và nói với nàng:
- Nếu nó thoát ra được khỏi chỗ này... Tên nó sẽ là David Copperfield. |