"Vết sẹo" trong tim nạn nhân sóng thần Nhật
12 tháng sau sóng thần, Yuko Sugimoto đã đoàn tụ cùng gia đình và đang sống trong nhà tạm trú, nhưng những vết sẹo từ thảm họa kép ngày ấy vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí cô và cậu con trai nhỏ.

Một năm về trước, người mẹ trẻ này đã quấn tấm chăn lên người, đứng co ro trong nỗi tuyệt vọng giữa thành phố đổ nát, đôi mắt dõi tìm cậu con trai nhỏ.

Yuko Sugimoto quấn chăn đứng thất thần giữa đống đổ nát ở thành phố Ishinomaki, tỉnh Miyagi, ngày 11/3/2011. Hình ảnh của cô trở thành biểu tượng cho người Nhật trong sóng thần.
Yuko Sugimoto quấn chăn đứng thất thần giữa đống đổ nát ở thành 
phố Ishinomaki, tỉnh Miyagi, ngày 11/3/2011. Hình ảnh của cô trở 
thành biểu tượng cho người Nhật trong sóng thần. (Ảnh: AFP)

"Thiên tai đã khiến tôi nhận ra rằng nếu còn được sống tiếp ngày mai thì đó đã là một phép màu rồi", cô nói khi về thăm lại nơi cô đã đứng cách đây một năm và lọt vào ống kính của một nhiếp ảnh gia. Bức ảnh ghi lại Sugimoto trong khoảnh khắc sau trận động đất và sóng thần ngày 11/3/2011 sau đó đã trở thành biểu tượng của nước Nhật và được nhiều tờ báo, tạp chí và trang web trên khắp thế giới đăng tải lại.

Sugimoto nhớ lại hai ngày sau cơn đại hồng thủy, cô co ro giữa cái lạnh đi tìm con trai mình.

"Ruột gan tôi ngày càng nóng như lửa đốt", cô kể. "Tôi cứ tự hỏi bản thân mình rằng thằng bé còn sống hay đã chết".

Sugimoto khi đó 29 tuổi, đang đi làm, còn cậu con trai Raito 5 tuổi đang ở nhà trẻ thì cơn sóng lớn bất ngờ ập vào Ishinomaki. Những con đường bỗng chốc biến mất, các tòa nhà bị san phẳng, một phần đường đến nhà trẻ bị chìm trong biển nước. Có người bảo rằng bọn trẻ đều đã bị "hung thần" cuốn đi rồi, không còn ai sống sót cả.

Ba ngày sau đó, cô và chồng đi hết trại tạm trú này đến trại tạm trú khác, hy vọng này cứ nối tiếp hy vọng kia. Cho đến ngày 14/3, lời nguyện cầu của họ đã được đáp lại.

"Nước mắt nhạt nhòa. Tôi không thể nhìn rõ gương mặt con trai tôi nữa, tôi không thể nói nên lời", Sugimoto kể. "Khi tôi bình tĩnh trở lại, tôi thấy thằng bé đang ở trong vòng tay của bố. Đó thực sự là một phép màu. Chúng tôi phải tận hưởng từng ngày bên nhau".

Sugimoto sau đó mới nghe kể lại rằng khi chuông cảnh báo rung lên, 11 đứa trẻ trong nhà trẻ lúc đó đã trèo lên mái và may mắn thoát khỏi cơn sóng thần trong gang tấc. Chúng co ro ở đó dưới trời tuyết cho đến 2h sáng, khi nước rút đi, chúng mới bắt đầu leo xuống tầng hai của nhà trẻ đã ngập nước và đợi thuyền cứu hộ đến giải vây vào sáng hôm sau.

Sugimoto và con trai Raito một năm sau thảm họa kép.
Sugimoto và con trai Raito một năm sau thảm họa kép. (Ảnh: AFP)

Gia đình nhỏ của Sugimoto hiện là một trong hàng chục nghìn gia đình đang sống trong nhà tạm trú do chính quyền địa phương hỗ trợ. Sugimoto biết rằng dù đã mất sạch nhà cửa và mọi tài sản họ có, cô và gia đình vẫn là những người may mắn. Hơn 19.000 người đã ra đi khi cơn sóng thần ập vào bờ biển đẹp như tranh ở phía đông bắc Nhật Bản. Một phần sáu trong số này chưa được tìm thấy xác.

Bề ngoài, Raito có vẻ như đang bắt đầu một cuộc sống mới, mẹ em nói, nhưng thực sự thảm họa này đã tác động đến tâm hồn cậu bé. Sugimoto kể rằng nhiều tuần sau thiên tai, bất kỳ khi nào có cảnh báo sóng thần, Raito cũng trở ốm và vẫn rất sợ bóng tối.

"Bạn không thể nhận thấy điều đó nếu chỉ nhìn thằng bé, nhưng tôi tin nỗi đau này đã để lại trong bé một vết sẹo", cô nói.

(Nguồn: Vnexpress )