Tuy
nhiên người Hy Lạp và người Ai Cập cổ cũng đã có một loại pháo bông nào
đó. Nhưng pháo bông như ta xem ngày nay thì chỉ có sau khi thuốc súng
được đưa vào sử dụng và khi khoa học đã phát triển.
Vật liệu cơ bản để làm pháo bông là
Tiêu thạch hoặc diêm tiêu, lưu huỳnh và than gỗ. Những hợp chất này được
nghiền thành bột và bỏ một ít thuốc súng bột. Nhưng để pháo bông có
hình này hình kia thì người ta phải trộn vào đó nhiều thứ khác nữa như:
bột nitrát chì, bột barium và bột nhôm. Vì pháo bông mà lại không có màu
này màu kia thì sao gọi là pháo bông? Để tạo màu này màu kia người ta
trộn vào đó các loại muối kim loại. Muốn có màu đỏ thì dùng bột muối
Strômrium. Màu lục thì trộn muối barium, màu vàng thì muối sôdoum, màu
xanh da trời thì muối đồng. Đổ các loại muối theo từng lớp vào ống sắt
đốt lên, ta sẽ thấy các tia phun lên có màu tùy theo loại muối.
Nếu chỉ muốn làm "cây đèn cầy La mã"
thì lấy một cái ống bịt kín đầu bằng đất sét hay thạch cao và đổ vào
một lớp thuốc súng, kế đó là một "viên" thuốc mồi dẫn hỏa chứ không nổ,
xung quanh viên thuốc này là một lớp thuốc phát hỏa (inflammant) là chất
cháy thành ngọn lửa. Kế đó là một lớp dày loại thuốc nổ chậm gọi là "ngòi nổ" một loại thuốc đặc biệt, bên trên "ngòi nổ " là "viên"
thuốc mồi dẫn lửa nữa … cứ như vậy mà bỏ các thuốc màu khác nhau cho
đến đầy ống. Khi đã đầy thì có ngòi làm bằng giấy tẩm thuốc bắt lửa dẫn
vào miệng ống.
Khi ngòi được đốt nó sẽ dẫn vào lớp thuốc nổ chậm, chất này từ từ đốt cháy các chất thuốc phát hỏa xung quanh phía trên đầu "viên"
thuốc phát hỏa. Viên thuốc này phát hỏa làm cho thuốc nổ bùng khiến cho
viên thuốc phát hỏa bắn vọt ra khỏi miệng ống. Cứ như vậy lần lượt có
bao nhiêu "viên" thuốc phát hỏa sẽ có bấy nhiêu tiếng nổ và tung các
thuốc có màu ra.