Điểm khác với A-55, A-57 được bổ sung cũng có thể cất
cánh từ đường băng thông thường bằng cách thêm các bánh xe rời. Khi máy
bay đạt tốc độ cần thiết để cất cánh, các bánh xe sẽ được tách ra.
A-57 được thiết kế với tốc độ tối đa là 2.500km/giờ, trần bay khoảng từ
18-23km, phạm vi hoạt động khoảng 15.000km. Thủy phi cơ A-57 có trọng
lượng cất cánh khoảng 250 tấn.
Phi hành đoàn của A-57 có 3 người, khoang máy bay được thiết kế với
phòng ngủ và nhà vệ sinh, đảm bảo các yêu cầu cho nhiệm vụ tầm xa.
Thủy phi cơ A-57 được thiết kế là loại máy bay ném bom chiến lược tầm
xa, phần phía trên động cơ có các giá treo gắn tên lửa hành trình.
Khoang bom của máy bay được thiết kế đặc biệt với hệ thống ổn định nhiệt
độ để có thể mang theo bom nhiệt hạch trọng lượng 3.000kg.
Nếu xảy ra một cuộc chiến với Mỹ, A-57 có thể được sử dụng như một quân bài chiến lược.
Khi đó, A-57 sẽ được các tàu chiến kéo đến gần bờ biển đối phương. Từ
đây, thủy phi cơ này sẽ cất cánh và đánh đòn chiến lược với lực lượng
mặt đất của Mỹ. Khả năng hạ cánh trên biển cho phép A-57 nhanh chóng tái
nạp nhiên liệu, vũ khí và trở lại tham chiến.
Dù bản thiết kế đã được thông qua, tuy nhiên Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô
cùng các quan chức quân đội cho rằng bản thiết kế của A-57 so với công
nghệ lúc đó là thiếu thực tế, độ rủi ro tương đối cao. Kết quả, siêu
thủy phi cơ A-55, A-57 mãi mãi nằm trên giấy tờ và chưa bao giờ được
triển khai.
Nhiều ý kiến của các chuyên gia nhận định rằng, nếu dự án được thông
qua, có thể Liên Xô sẽ tạo ra được một cuộc cách mạng lớn trong thiết kế
chế tạo máy bay.
Bản thân các bản vẽ khí động học của A-55, A-57 thể hiện một phong cách
thiết kế táo bạo, một lối đi hoàn toàn mới lạ, song cũng chính vì
tính quá đột phá và không giống ai, dự án A-55, A-57 đã bị “chết” ngay
trên giấy.