Luận trên đã được chứng minh bước đầu
qua một nghiên cứu thực nghiệm của các nhà khoa học ở Đại học London,
gồm có 29 tình nguyện viên được chọn nghiên cứu qua quan sát những hình
ảnh của đèn flash có âm thanh kèm theo.
Một số người có thể nhìn được âm thanh
trong ánh sáng duy nhất từ đèn flash với hai lần chớp ảo ảnh, một số
người thì không thể nhìn thấy hai lần nhấp nháy liên tiếp. Trong đó có
những người chỉ nhìn thấy hai lần nhấp nháy trong khoảng 2% thời gian và
những người khác nhìn thấy được 100% thời gian nhấp nháy.
Tìm hiểu sự khác biệt này, nhóm nghiên
cứu đã phân tích não của các tình nguyện viên. Kết quả cho thấy, những
người có vùng kiểm soát hình ảnh ở vỏ não nhỏ hơn có khả năng nhìn thấy
ảo ảnh nhiều hơn. “Rõ ràng, cùng một hiện tượng giống hệt nhau nhưng đôi khi những người khác nhau lại nhìn không giống nhau”, Giáo sư thần kinh học De Haas nói với Livescience.
Vùng thị giác trong não nhỏ sẽ nhìn được âm thanh tốt
hơn do quy luật bù trừ tai và thị giác? (Ảnh: Livescience)
Các nhà nghiên cứu cho rằng, có thể
chính khả năng nhìn ảo ảnh này là một cách để não có bộ phận phụ trách
hình ảnh nhỏ đền bù đối với khả năng nhìn hình ảnh không hoàn hảo. Từ
việc tạo ra cảm giác hoàn hảo cho bộ não như vậy sẽ tạo ra nhiều các
thông tin bổ sung cung cấp cho tai. Trong thế giới thực, nguồn của ánh
sáng và âm thanh thường giống hệt nhau, và kết hợp chúng sẽ đem lại
thuận lợi hơn.
Ảo giác như trên còn bao gồm hiệu ứng
McGurk, một hiệu ứng diễn ra khi các thành phần hình ảnh của một âm
thanh được ghép nối với các thành phần thính giác của âm thanh khác,
khiến mọi người cảm nhận được hình như mình có thể nghe thấy một âm
thanh thứ ba bí ẩn.
Tuy nhiên, đến nay vẫn còn nhiều điều
chưa được lí giải về nguồn gốc của loại ảo giác này. Vì chỉ có khoảng
1/4 sự khác biệt về ảo ảnh được giải thích bằng giải phẫu não, ngoài ra
còn tùy thuộc vào khả năng thính giác và các ngành khoa học khác.
Nghiên cứu được đăng trực tuyến trên Tạp chí Proceedings of the Royal Society B, ngày 24/10/2012.