Theo họ, thời gian có thể đếm được, là một dạng vật chất không thể
biến mất. Do đó hình hài của chiều thời gian cũng có mặt ở mọi nơi. Khi 2
chiều thời gian trùng nhau thì đó cũng là hiện tượng tự nhiên, giống
như lúc mưa rơi, nắng rọi và sấm sét dậy trời. Người ở một chiều thời
gian có thể nhìn thấy một chiều thời gian khác, có thể là chiều thời
gian tương lai hoặc quá khứ. "Tam giác quỷ" Bermuda ở Đại Tây
Dương được mệnh danh là "tử địa", vì đã có hàng trǎm tàu thuyền và máy
bay bị mất tích một cách bí ẩn tại đây trong vòng 100 nǎm qua. Những
người đi biển tin rằng giữa Đại Tây Dương có một "rốn biển" với những
xoáy nước khổng lồ có đường kính hơn 100 dặm... Và đó có thể là cánh cửa
xuyên vào một chiều thời gian khác có tốc độ gấp 2 lần tốc độ ánh sáng.
Các nhà khoa học ở một số cơ quan nghiên cứu quốc tế nổi tiếng
cho biết, có thể làm cho con người chúng ta xuyên qua một chiều thời
gian khác, nhưng đáng tiếc tốc độ của các phương tiện mà con người tạo
ra hiện thời mới chỉ đạt chưa đầy 1/3 tốc độ ánh sáng. Vì vậy, những tàu
thuyền và máy bay bị mất tích một cách bí ẩn có thể là do bị hút vào
một chiều không gian khác. Cũng tương tự như vậy đối với sự kiện
bí ẩn xảy ra trên bầu trời Niu Yoóc (Mỹ) vào cuối nǎm 1999. "Lạy Chúa,
chúng tôi đang ở đâu vậy. Làm sao chúng tôi đến được nơi đây? Đây là
Hãng hàng không Alp Air, chuyến bay 703. Tất cả đều lạ lùng. Tôi không
biết mình ở đâu. Người nào nhận được những lời này xin hãy giúp chúng
tôi". Đó là nội dung lời kêu cứu của một viên phi công "ma" truyền qua
làn sóng điện với giọng vô cùng sợ hãi. Rồi chiếc máy bay hành khách
kiểu cũ ĐC.7 mà hãng Boing chế tạo từ hơn 30 nǎm trước bỗng xuất hiện
phía trên đảo Maháttan ở thành phố Niu Yoóc. Những người chứng
kiến hình ảnh của "chiếc máy bay ma" nói trên là viên phi công lái một
chiếc máy bay trực thǎng đưa một số du khách bay thưởng ngoạn toàn cảnh
thành phố lớn nhất thế giới này. Viên phi công lái máy bay trực
thǎng tên là Ben Giắcman đã nhận được lời cấp báo đó một cách rõ ràng.
Và 12 khách du lịch trên chiếc máy bay cũng tận mắt nhìn thấy "chiếc máy
bay ma" ĐC.7, một số người đã chụp ảnh nó. Ben Giắcman sau đó
thuật lại trên truyền hình về sự kiện bí ẩn này: "Khi tôi nhận được lời
nói của anh ta, tôi vội bấm nút trả lời ngay, vì nhận thấy giọng nói của
anh ta giống người đang bị hoảng loạn. Anh ta cuống lên nói rằng lẽ ra
máy bay đã tới dãy núi Alp (ở châu Âu), nhưng sao không nhìn thấy nó và
phía dưới cũng không phải Thụy Sĩ, vì anh ta biết rõ địa hình. Tôi bèn
nói với anh ta rằng anh ta đang ở trên bầu trời nước Mỹ, vì không có
lịch trình bay qua đây. Anh ta cất cánh từ sân bay thành phố
Vêrôna (Italia) và bay đến thành phố Inxbrúc (áo). Khi đó tôi nghĩ rằng
gã phi công này không điên thì cũng say rượu. Nhưng tôi bỗng rợn tóc gáy
vì chợt nghĩ ra điều gì đó. Tôi hỏi ngày cất cánh của anh ta là ngày
nào. Điều viên phi công trả lời khiến tôi gần như không tin nổi vào tai
mình. Anh ta nói rành mạch rằng máy bay cất cánh tại sân bay quốc tế
Vêrôna hồi 6h45 ngày 26/11/1972 để bay tới thành phố Inxbrúc, rồi sẽ bay
tiếp đến Líchtenxten. Máy bay của anh ta có phi hành đoàn 7
người và 132 hành khách. Tôi sững sờ, không biết nói sao, rồi tôi nghe
tiếng viên phi công "ma" đó bắt liên lạc với trạm hoa tiêu bay của thành
phố Inxbrúc. Đến đây tôi biết rằng mình đang đối mặt với điều
tựa như chuyện truyền kỳ bí ẩn. Tôi đã gặp ma hay linh hồn đang xuyên
qua chiều thời gian quá khứ để đến với chiều thời gian hiện tại. Tôi nói
với anh ta rằng giờ đây không phải là nǎm 1972 mà là nǎm 1999, nhưng
anh ta vẫn khǎng khǎng cãi nǎm nay là nǎm 1972". Về sau Ben được biết rằng Hãng hàng không Alp Air và chuyến bay 703 là có thật 100%. Nǎm
1972, chuyến bay này đã chở các SV người Pháp và Italia đi dự cuộc thi
trượt tuyết mùa đông. Nhưng máy bay đó đã gặp bão tuyết đột ngột và bị
rơi sau khi cất cánh được 40 phút. Chuyến bay nói trên được ghi
nhận là "mất tích" cùng với thông báo tất cả các hành khách và phi hành
đoàn trên máy bay đều chết, vì từ đó đến nay người ta chưa hề tìm ra vết
tích của chiếc máy bay này. Ben cho biết thêm: "Khi đang cố
khẳng định đang là nǎm 1999, tôi nghe thấy tiếng nấc và giọng nói như
của người hấp hối của "viên phi công ma". Tôi nhìn về phía cửa sổ buồng
lái và cửa sổ khoang hành khách của chiếc máy bay đó và thấy rằng hình
như bên trong máy bay không phải là người mà chỉ là hình bóng của họ.
Tôi tìm cách lái trực thǎng tiến lại gần chiếc máy bay DC.7, nhưng ngay
lập tức có một luồng ánh sáng trắng lóa lên rồi "chiếc máy bay ma" nọ
bỗng nhiên mất hút, cứ như chẳng có gì xảy ra trước đó"... |