|
Tiến sĩ Martin Cooper. |
Ý tưởng liên lạc di động được bộ phận nghiên cứu
AT&T thuộc Trung tâm Bell Labs (Mỹ) đưa ra năm 1947. Nhưng đến cuối
những năm 60 và đầu thập kỷ 70 của thế kỷ trước, Motorola và Bell Labs
mới thực sự trở thành 2 đối thủ lao vào cuộc đua trong việc tích hợp
công nghệ này vào các thiệt bị cá nhân di động.
Kỹ sư điện Cooper từng có 4 năm phục vụ trong hải
quân trước khi chuyển về làm việc cho một công ty viễn thông nhỏ. Năm
1954, ông được Motorola tuyển dụng và tham gia phát triển các sản phẩm
di động, đáng chú ý nhất là công cụ liên lạc radio di động đầu tiên dành
cho cảnh sát Chicago năm 1967.
Năm 1973, ông thiết lập một trạm thu phát tại New
York đồng thời tung ra mẫu đầu tiên của cái gọi là điện thoại di động
(cellphone): máy Motorola Dyna-Tac. Sau những cuộc thử nghiệm ban đầu
tại Washington, Cooper và Motorola quyết định đưa công nghệ mới tới New
York để quảng bá với công chúng. Motorola Dyna-Tac - chiếc điện thoại di động đầu tiên: Kích thước (cm): 22,86 x 12,7 x 4,44
Trọng lượng: 1,13kg
Màn hình: không có
Số bo mạch điện: 30
Thời lượng thoại: 35 phút
Thời lượng pin: 10 tiếng
Tính năng: Nói, nghe, quay số. Ngày 3/4/1973, đứng trên một phố gần khách sạn
Manhattan Hilton, Cooper quyết định thử thực hiện một cuộc gọi riêng
trước khi đi lên gác tham dự một cuộc họp báo giới thiệu thiết bị. Cú
điện thoại ấy được ông gọi tới chính đối thủ cạnh tranh của mình: Joel
Engel, Giám đốc Trung tâm thí nghiệm Bell Labs.
Thật tuyệt vời, “hòn gạch” biết nói nặng hơn 1kg
của Cooper đã hoạt động rất tốt, kết nối ông với trạm thu phát đặt trên
nóc tòa tháp Burlington Consolidated (nay là tòa nhà Alliance Capital
Building) ở New York, đồng thời liên lạc được với cả đường dây cố định.
Những người qua đường tỏ ra rất ngạc nhiên khi thấy một người đàn ông
bấm bấm một công cụ gì đó, áp sát vào tai và rồi say sưa nói chuyện.
Nói về tương lai của ngành di động, tiến sĩ Cooper,
năm nay đã ngoài 70 tuổi, cho rằng thế giới viễn thông thực ra vẫn còn
rất non trẻ và mới đang bắt đầu bùng nổ. Động lực cho quá trình bùng nổ
ấy trước hết là quan niệm kinh doanh mới, trong đó chú trọng vào người
tiêu dùng. Quan trọng hơn nữa là một nền hoạt động mở, trong đó có những
công nghệ mới với khả năng tăng cường khai thác giải tần. Bên cạnh đó,
nhà phát minh viễn thông cho rằng, cần có chính sách để ưu tiên cho
những đối tượng biết khai thác tốt nhất giải tần sóng hiện có.
“Những thay đổi sẽ không diễn ra quá nhanh, nhưng
trong 10 năm tới, đó sẽ là những chuyển biến có tính cơ bản”, Cooper
nhận định. “Lời khuyên của tôi về công nghệ liên lạc di động trong tương
lai, nhất là đối với các thị trường đang phát triển, là hãy từ từ, chậm
nhưng hiệu quả”. Theo ông, cần thận trọng trong việc phân bổ giải tần
đối với mỗi ứng dụng cụ thể. Và khi phân bổ, dù là cho thế hệ 3G hay 4G,
cần tiến hành một cách hợp lý tùy thực tế của mỗi thị trường. Đối với
các nước đang phát triển, Cooper cho rằng không nên vội cuốn theo sự cám
dỗ của xu thế nhảy sang 3G, cho tới khi nào thấy rõ được những ích lợi
cụ thể cho mỗi ngành kinh tế và mỗi quốc gia. |