Những chuyện cực kì bí ẩn mà khoa học chưa thể giải thích nổi.
Đồi Chết, Đầm Ma, Thung lũng Chết… – đó là những địa danh gắn liền với nhiều hiện tượng kỳ bí mà tới nay khoa học vẫn không sao giải thích nổi.
Cao nguyên 1079 tại miền bắc Urals, Kholat Sjahyl, được dịch theo ngôn ngữ của người Mansi là “Núi Chết” khi thời gian và thực tế đã chứng tỏ cái tên đó hoàn toàn đúng với những gì đã xảy ra.

Vào ngày 2/2/1959, một đoàn khách du lịch từ Học viện Bách khoa Urals đã dựng trại trên sườn núi này và vài ngày sau, tất cả họ đều được phát hiện là đã chết. Không ai rõ nguyên nhân của những cái chết này là do đâu.

Người ta cũng phỏng đoán rằng có thể đoàn người đã bị sét đánh hay bị đĩa bay tấn công. Tuy nhiên, cũng có người cho rằng, họ đã bỏ mạng vì thâm nhập vào đúng nơi đã diễn ra các cuộc thử nghiệm vũ khí. Tuy nhiên, không ai chứng minh được các giả thiết này.

Điều đáng ngạc nhiên hơn là khi khám nghiệm thi thể của các nạn nhân, người ta thấy trên lớp da của họ có những vạch đỏ rất khác thường. Do đó có thể khẳng định họ đã bị thương từ bên trong và bị xuất huyết.

Cũng có người giải thích có thể bom khinh khí đã làm loãng không khí của một vùng rộng lớn trong khu vực này. Khi đó, mạch máu của con người nổ tung vì áp suất bên trong lên rất cao, có thể dẫn đến cơ thể bị nổ thành nhiều mảnh. Mặc dù vậy, giả thiết này cũng chưa được khẳng định.

Những hiện tượng kỳ lạ tương tự còn được phát hiện tại Thung lũng Chết ở Kamchatka, thung lũng nằm trên biên giới của khu vực cấm săn bắn Kronotsky. Cho đến nay đã không còn ai thấy xa lạ với những đống xương trắng chất chồng trong thung lũng. Có cả xác của các loài chim, những chú chồn gulo và thậm chí cả những con gấu rất lớn.

Các nhà khoa học đã nghiên cứu và kết luận những cái chết này xảy ra do khí xyanic phát ra từ núi lửa tại các điểm nứt trên bề mặt trái đất, khí này đã làm tê liệt hệ hô hấp của các sinh vật.

Những lời giải thích này cũng chưa được chứng minh đầy đủ.

Một địa danh khác cũng được đặt tên là Thung lũng Chết nằm tại cộng hòa Yakutia, Nga. Thung lũng này nằm tại vùng Vilyui Thượng và những câu chuyện kỳ lạ ở đây xoay quanh tác hại của những vật có hình bán cầu bằng kim loại nằm nhô ra tại những nơi bị đóng băng.

Những câu chuyện này kể rằng, chỉ cần ngủ qua đêm tại một nơi gần những vật thể đó, không ai tránh khỏi cái chết. Người ta đã nghiên cứu những nạn nhân xấu số tại đây và thấy rằng họ giống hệt như những người chết vì tia phóng xạ. Tuy nhiên, liệu ở khu Yakutia này có nguồn phóng xạ mạnh như vậy hay không?

Không một cuộc thám hiểm địa lý nào tại vùng này tìm ra một chất phóng xạ như vậy.

Tiếng tăm về Thung lũng Chết ở tỉnh Tứ Xuyên (Trung Quốc) hay còn gọi là thung lũng Tre Đen, cũng không nằm ngoài những hiện tượng bí ẩn. Mùa hè năm 1950, có khoảng 100 người đã đột ngột bị biến mất ở đó và một chiếc máy bay cũng gặp nạn tại khu vực này không rõ lý do.

Con số nạn nhân lớn như vậy lại một lần nữa xảy ra vào năm 1962. Một người đàn ông dẫn đường cho đoàn lữ hành là các nhà địa lý sống sót đã kể lại tai nạn đó như sau: “Ngay khi đoàn thám hiểm bước vào thung lũng, một đám sương mù dày đặc bao vây lấy đoàn người. Người ta nghe thấy những âm thanh rất mơ hồ nhưng không rõ là tiếng gì. Và khi sương mù tan, những âm thanh đó cũng biến mất.”

Các nhà khoa học mới đây đã tổ chức một chuyến thám hiểm đến khu vực bí ẩn ở Tứ Xuyên. Họ nói rằng những vụ việc kỳ kạ đó xảy ra có lẽ là do hơi độc đậm đặc từ những thực vật chết phân hủy và làm người ta nghẹt thở, sau đó mất phương hướng và chết tại những khe đất có rất nhiều trong khu vực. Tuy nhiên, các nhà khoa học khác lại cho rằng nguyên nhân của những cái chết bí ẩn là hoàn toàn có thể nhìn thấy được.

Trên thực tế, các thảm kịch xảy ra ở đó bởi vì một khu vực đất có lực từ cực mạnh nằm trong thung lũng Tre đen. Hiện tượng kỳ lạ này cũng điển hình cho một thung lũng chết khác ở Trung Quốc nằm trong khu vực miền núi thuộc tỉnh Cát Lâm. Vì những lý do không ai biết, các vụ đâm máy bay liên tục xảy ra tại đó cùng với lượng người mất tích ngày càng tăng lên.

Những vụ tai nạn hay xảy ra đến nỗi mà những người đi đào củ sâm, vốn rất quen thuộc với khu vực, cũng lần lượt mất tích một khi họ dám đi vào vùng núi. Cứ vào đến đó, la bàn lại quay lung tung và người ra dễ dàng mất trí nhớ và phương hướng. Những người du hành cùng lạc tại một địa điểm nhưng đều không thể tìm được đường ra. Và thung lũng chết ngày càng lấy đi mạng sống của nhiều người xấu số.

Căn nhà quỷ ám lừng danh nhất nước mĩ >_<
Căn nhà của gia đình Whaley không thể có đối thủ trong khoảng gọi là “bị ma ám đến kinh dị, từ nóc nhà đến tầng hầm, từ sáng tớí khuya, không phải “ám” trong ngày lễ Halloween nhưng là 365 ngày đêm trong một năm!”

Chuyện kể như thế này: Vào mùa thu năm 1852, Thomas Whaley trong một góc tối tăm của San Diego, đứng nhìn cuộc xử trảm một tên cướp tên là Yankee Jim bị treo cổ do tội ăn cắp vặt trên một chiếc tàu. Không hiểu lúc đó ông Whaley có ý nghĩ gì dưới giá treo cổ, nhưng hình như ông không bận tâm, bằng cớ là chỉ 5 năm sau, ông ta cho xây một căn nhà ngay trên miếng đất mà tử tội Yankee Jim treo tòn ten.Whaley, vợ ông và hai đứa con dọn vào ở trong ngôi nhà mới và …Yankee Jim cũng dọn theo ở luôn với họ!

Chỉ một thời gian ngắn sau, những bước chân nặng nề vang dội của tên cướp chết treo làm cả nhà chết khiếp vì sợ! Mọi chuyện càng lúc càng trở nên tồi tệ: người con gái 22 tuổi của họ tên Violet, sau một cuộc ly dị đau đớn với chồng, đã tự bắn vào ngực bằng khẩu súng lục tự sát. Sau này khi cả hai ông bà Whaley qua đời, cả nhà họ biến thành…ma trở về ám căn nhà cùng với tên tướng cướp Jim. Ngay cả con *** tên Dolly Varden của họ khi chết cũng trở thành…ma *** và cũng trở về ám căn nhà thường xuyên!

Trong nhiều năm sau đó, căn nhà xinh đẹp bằng gạch đỏ nằm trong khu phố gọi là Old Town của San Diego trở thành một nhà kho, một tòa án và một nhà hát kịch, trước khi nó biến thành một nhà Bảo Tàng vào năm 1960.

Hans Holzer, tác giả của hơn 120 quyển sách về các hiện tượng kỳ lạ trên thế giới, một trong các tác giả được kính trọng về lãnh vực các “hình ảnh ma quái”, nhận xét: “Căn nhà Whaley là một trong những căn nhà “ma ám nặng nề” nhất thế giới”. Ông đã đi thăm căn nhà rùng rợn này 3 lần. Trong 1 lần thăm viếng như thế, ông thấy được hình ảnh của bà Whaley xuất hiện trong cái áo đen vải kẻ sọc xuất hiện trong phòng!

Dean Glass, hiện nay đang là nhân viên chăm sóc Bảo Tàng cho biết, quan khách đến thăm nhà Bảo Tàng này chứng kiến…ma xuất hiện thường xuyên. Đó có thể là các gương mặt mơ hồ sương khói, tiếng đàn organ, gió lạnh thổi qua bất ngờ, khói thuốc xì gà bay cao… vào lúc trong nhà không có ai hút thuốc! Violet được thấy ngồi khóc âm thầm trong một nơi không xa chỗ cô đã tự sát trước đây.

Có một lần ông Glass thấy tận mắt đột nhiên cây đèn chandelier… đánh võng trước mặt ông trong vòng khoảng 3 phút rồi dừng lại từ từ. Một buổi sáng mùa đông năm ngoái, khi ông mở của vào nhà thì giật bắn người vì thấy một bóng người ở đầu cầu thang. Ông kể: “Tôi thấy một bóng rất đen, đầu đội một cái nón rộng, chồm người qua các thanh gỗ cầu thang và..nhìn thẳng vào tôi chằm chằm.” Một thoáng sau khá nhanh, gương mặt này biến mất.

Khi ông Glass trở ra nhìn bất chợt lên một tấm ảnh gia đình của ông Thomas Whaley khi ông ta được hai mươi tuổi treo ở một góc, ông giật bắn người. Ông nói: “Gương mặt người trong ảnh giống hệt với gương mặt hồn ma xuất hiện khi nãy..”

Nếu bạn ở Mỹ và thich thăm viếng các ngôi nhà ma danh tiếng thì ngoài căn nhà ở San Diego hết sức nổi tiếng này, còn 3 điạ điểm danh tiếng khác mà bạn nên thăm qua, đó là nhà đèn pha Ledge Lighthouse ở New London, tiểu bang Connecticut, căn trại thôn quê Mathias Ham ở Dubuque, tiểu bang Iowa và nhà hàng Ashley ở Rockledge, tiểu bang Florida. Cái nhà hàng này rất đáng cho bạn vào ăn, vì có khi người waiter ra chờ bạn order là một…con ma chính hiệu. Bạn chọn món ăn xong, anh ta vui vẻ chào bạn và từ đó bạn chờ các món ăn đến…thiên thu!

Tim xác ướp 2500 năm trước vẫn còn đâp…!
Xác ướp (mô-mi) cổ AC vốn nổi tiếng trên thế jới ko những về số lượng mà vẫn jữ đc nguyên vẹn, điều đó khiến ng` ta vô cùng thán fục. Cho tới nay mọi ng` cũng chưa biết đích xác có bao nhiu xác ướp đã đc khai quật trên vùng đất AC thần bí này, đồng thời cung ko thể ước đoán còn bao nhiu xác ướp đc khai quật…

Cùng với việc triển khai công tác khảo cổ, từng xác ướp đã đc khai quật lên, kèm theo đó là hàng loạt vấn đề, đồng thời cũng xuất hiện biết bao chuyện kỳ quặc khiến ng` ta fải ngạc nhiên, khó hiểu.

Ở ngoại ô thành fố Lusoy thuộc Ai Cập, ng` ta đưa 1 xác ướp vừa mới đc khai quật ra khỏi hầm mộ, trc khi bàn jao cho cơ quan văn hóa nhà nc quản lý, cần fải xử lý sơ bộ xác ướp theo quy đinh. Khi đó, 1 nhân viên trong quá trình tham ja công tác xử lý cảm thấy hình như xác ướp này có cái jì đó ko jống với những cái khác, anh ta bắt tay kiểm tra thật kỹ càng xác ướp. Điều khiến anh ta thật sự kinh ngạc là từ bên trong xác ướp fát ra 1 âm thanh có tiết tấu rất đặc biêt. Anh này lần theo tiếng động để tìm và cuối cùng đã xác định tiếng động đc fát ra từ quả tim của xác ướp, y như tiếng tim đang đạp fát ra, lẽ nào tim của ng` chết vẫn còn hoạt động?Ko thể tin nổi vì thực tế đó là điều ko thể có đc Vậy có thể la 1 vật jì đó đc jấu trong tim xác ướp chăng? Lúc ấy chẳng ai có cách nào để khám fá ra điều bí mật đó, vì họ ko dám tháo bỏ lớp vải liệm quấn quanh xác ượp Họ liền cử ng` đưa ngay xác ướp vẫn còn nguyên trạng tới fòng khám bệnh viện địa fương, nhưng ở đấy ng` ta cũng ko dám tự ý xử lý xác ướp kỳ lạ đó và cuối cùng xác ướp đã đc chuyển đến bệnh viện Cairo-nơi có nhiều kinh nghiệm fong fú.

Sau khi tiếp nhận xác ướp nói trên, bệnh viện Cairo đã cử ngay 1 nhóm chuyên ja jàu kinh nghiệm để kiểm tra xác ướp, nhưng họ vẫn ko sao tìm ra nguyên nhân tiếng động qua quan sát bên ngoài và cuối cùng nhóm chuyên ja đã quyết định jải fẫu xác ướp để tìm cho ra nhẽ. Các bác sỹ đã lần lượt tháo từng lớp vải trắng quấn quanh xác ướp, sau đó mổ xác ướp và fát hiện thấy 1 bộ tạo nhịp tim đc đặt cạnh quả tim của xác ướp. Bộ tạo nhịp tim màu đen sau hơn 1.500 năm vẫn hoạt động đã khiến các bác sỹ hết sức ngạc nhiên và thú vi. Họ đã dùng các thiết bị tiên tiến để kiểm tra và fát hiện bộ tạo nhịp tim đc làm bằng 1 cục thủy tinh màu đen, bên trong có chất fóng xạ. Trong các loại thủy tinh hiện có trên thế jới, ng` ta chưa từng thấy có loại thủy tinh màu đen, có chăng chỉ là thủy tinh màu trắng hoặc 1 số ít màu hồng nhạt và màu tím.

Các bác sỹ cho bít, mặc dù quả tim trong xác ướp từ 2500 năm trc đã trở nên khô quắt, nhưng nó vẫn đập liên tục theo nhịp của máy tạo nhịp. Mọi ng` có thể nghe rõ tiếng đập “thình thịch” của quả tim rất đều đặn, mỗi fút 80 nhịp.

Bệnh viện Cairo đã cho công bố fát hiện quan trọng đó và đặt bộ tạo nhịp trở lại trong lồng ngực xác ướp để mọi ng` đến tham quan. Tin tức bắt đầu đc loan ra khắp nơi…Nhưng 1 câu hỏi đặt ra là: vậy thủy tinh màu đen ở đâu ra???
Từ hơn 2500 năm trc đây, ai là ng` có thể bít đc thủy tinh màu đen mang chất fóng xạ có thể làm cho tim duy trì đc nhịp đập? Đồng thời 1 câu hỏi khác cũng đc đặt ra, máy tạo nhịp bổ trợ cho tim làm việc chắc chắn là fải đc đặt trong cơ thể khi ng` đó còn sống. Như vậy, trong điều kiện y học lạc hậu của đất nc AC cổ đại khi đó ng` ta làm thía nào để lắp đc bộ tạo nhịp tiên tiến như vậy vào trong cơ thể ng`????

Các chuyên ja đã fải vò đầu bứt tai trc 1 loạt câu hỏi hóc búa như vậy. Có ng` thì cho rằng: Thời kỳ cổ AC với 1 nền văn hóa fát triển cao, có thể đã xuất hiện 1 số thuật sỹ có khả năng đặc biệt. Kỳ tích lịch sử nêu trên chính là do các thuật sỹ đó đã sử dụng biện fáp đặc biệt để tạo ra. Vậy còn bộ tạo nhịp bằng thủy tinh đen la do ai làm ra để ghép vào cơ thể và nó đc đưa từ đâu đến? Điều bí ẩn chưa có lời jải đó fải đợi những thế hệ sau này mới có thể làm rõ.

1.Hang chết chóc Java-Indonesia
Thung lũng Java ở Indonesiala2 một nơi kỳ bí thật đáng sợ. Trong thung lũng này có 6 chiếc hang núi cỡ lớn, miệng hang lớn nhỏ đều dạng hình hoa loa kèn và đều là những chiếc bẫy sâu hun hút tựa như không đáy.Nói gì đến lạc lối ”vào nhầm” chết đã đành , ngay cả những người vô tình đi ngang qua miệng hang- dù cách xa tới 5-7m cũng bị một sức mạnh vô hình hút tụt, nuốt chửng vào lòng hang.Theo điề tra của các nhà khoa học thì hiện tượng này đã có từ lâu.
2.Vùng chết chóc-Kamchatka
Thung lũng chết chóc ấy nằm trên bán đảo Kamchatka Nga : Trong thung lũng chết chóc dài tới 2,000 m, rộng từ 100-300m này có địa thế rất ghồ ghề hiểm trở, lởm chởm những mô đá lớn nhỏ nhọn hoắt , sắc lẻm , các loằi thú hoang như chồn , cáo , lợn lòi , sơn dương……..chết rất nhìu, xương phơi trắng trảng đất , hốc đá trông rất kinh sợ. Người lạ nếu chẳng may đi lạc vào sâu trong thung lũng này coi như đi gặp Diêm Vương lun. Theo thống kê của dân địa phương thì trong vòng nửa thế kỉ qua đã có 36 người mất mạng trong thung lũng. Các nhà khoa học suy đoắn rằngtrong thung lũng thỉnh thoẳng lại xuất hiện một luồn khí độc chưa bít đến. Điều đáng ngạc nhiên là những người dân cư ngụ tại một bản nhỏ gần đấy vẫn bình an vô sự , tuy nhiên họ chẳng dại gì vào sâu trong thung lũng.
3. Kupadon-Vùng đất ung thư
Các ống khói trong thị trấn Kupadon Brazil không ngừng đùn lên không trung những bưng khí thải công nghiệp vằn vêt đủ màu sắc, trong phố xá cũng thường xuyên nồng nặc mùi khó chịu, có điều mọi người dân ở đây đều hiểu rằng, trong vòng 20 năm qua chính quyền thị trấn Kupadon đã tìm đủ mọi biện pháp để cố lột bỏ chiếc mũ ” Thị trấn ô nhiễm nhất thế giới nhất ” của mình.
Theo điều tra của tổ chức bảo vệ môi trường và các nhà khoa học Brazil, tình trạng ô nhiễm ở vùng này ko chỉ ẩn họa trong không khí , mà cả trong đất đai và nguồn nước. Họ phát hiện, xác suất mắc các bệnh ung thư trong cư dân nơi đây cao đến đáng sợ.Tai Kupadon là thị trấn Santos bên cạnh , tỷ lệ người mắc bệnh ung thư bàng quang cao gấp 6 lần, ung thư hệ thống thần kinh ( bao gồm não bộ )cao gấp 4 lần so với cư dân nơi khác. Ngoằi ra ung thư phổi , ung thư cuống họng,…vv.. cũng cao gấp 2 lần so với
các nơi khác.
4. Địa ngục với người , thiên đường của động vật
Tại một vùng giáp ranh giữa bang California và tiểu bang Nevada Mỹ có một dải thung lũng rất lớn , dài tới 300km, chổ hẹp nhất là 6km, rộng nhất là 26 km, kẹp đôi bên là vách đá dựng đứng cao vút.Mùa xuân năm 1949, có một đội tìm kiếm ôm giấc mộng đào vàng và đã háo hức tiế vào ” vùng đất trinh nguyên chưa hề khai khẩn ” , kết quả là ko một ai sống sót trở về. Vào những năm thuộc thập kỉ 50, 60 đã có mấy đoằn thám hiểm quyết vén tấm màn bí mật củathung lũng ” The death” này nhưng cũng chung số phận với những người tìm vàng xưa.
Về sau , các nhà khoa học chuyển sang dùng trinh sát đường không và họ đãkinh ngạc phát hiện ra rằng , nơi đây là địa ngục trần gian của người nhưng lại là heaven ( thiên đường )của muông thú.Theo thống kê khảo sát đo đạc hàng không thì trong thung lũng chết người này , các loằi muông thú vẫn ” sống khoẻ ” , cụ thể có tới gần 300 loằi chim, 2000 con lừa rừng , hơn 20 loằi rắn , 17 loằi tắc kè, chúng bay nhảy , bò , chạy… bình thường như những nơ khác.
5. Nghĩa địa động vật , thiên đường con người ^_^
Thung lũng chết chóc ở gần Napoli và Vavilno , Italy, chuyên sát hại cầm thú nhưng rất ưu ái với người , được mệnh danh là ”nghĩa địa động vật”.Theo điều tra của các nhà khoa học , căn cứ vào số bộ xương cầm thú lớn nhỏ đếm đượ rải ráctrong thung lũng thì ít nhất đã có hơn 4000 con mất dạng nơi đây, bao gồm mấy chục loằi chim , bò sát và dộng vật có vú. Nguyên nhân về cái chết của chúng chẳng phải giết lẫn nhau , cũng ko phải là hiện tượng tự sát tập thể, càng ko phải do con người giết, vậy do nguyên nhân gì thì đến nay vẫn chưa ai giải thích được.Điều kì lạ hơn là thung lũng này chỉ tàn sát cầm thú. Theo thống kê mới đây thì mỗi năm trong thung lũng này trung bình có tới hơn 30,000 con cầm thú ” bất đắc kì tử ”.
6.Tạng Bắc-Khu vựt ko người
Tại miền Trung cao nguyên Thanh Hải, Tây Tạng, Trung Quốc, có một vùng đất mà các nhà khoa học gọi là ” Khu cấm của sự sống”, đó chính là khu vực không người Tạng Bắc.
”Khu ko người” này nằm ở vùng Tây Bắc xứ Tây Tạng với diện tích rộng tới 60 vạn km2 , cao 5,000m so với mực nước biển.Trên vùng đất mênh mông này ngoằi núi đồi , sông suối , hồ ao thì ko có một bóng người. Trong lịch sử, từng có một số người lặn lội thám hiểm vùng đất này nhưng vì lạc đường hoặc thiếu lương thực nen ko ai đến được và sống sót trở về.
7.Vùng đất chết có nhìu người chinh phục nhất_Robubai
Robubai nằm trong ” khu ko người ” kể trên. Cảnh đẹp hoang sơ tuyệt trần. Khu ko người có thể coi là một công viên động vật hoang dã thiên nhiên lớn nhất thế giới. Nơi đây thảo nguyên rộng mênh mông, ngoằi ra còn thấy những loằi động vật quí hiếm ẩn hiện khắp nơi nhưng trước đó lại là một vùng đất ko sự sống đầy đáng sợ

KINH NGHIỆM HỒN LÌA KHỎI XÁC-SỰ THẬT HAY BỊA ĐẶT???
Bí ẩn về cái chết luôn luôn là nỗi ám ảnh của con người. Từ rất xa xưa, người ta đã muốn khám phá thế giới của con người sau khi chết. Thế nhưng trước đây, đi vào lĩnh vực ấy, chủ yếu chỉ có hai con đường: triết học và tôn giáo. Từ thế kỷ XVI đến nay, vấn đề được xét dưới một khía cạnh mới mang sắc thái sinh lý, sinh vật và y học.

Từ hơn 100 năm trước, những hiện tượng tâm linh được nhìn dưới góc độ khoa học. Loại nghiên cứu này được gọi là tâm linh học với nhiều tổ chức như Hội điều tra tâm linh của Đại học Cambride thành lập từ thập nhiên 1850. Gần đây, tên gọi tâm linh học được thay thế bằng siêu tâm lý học (Parapsychology). Một trong những vấn đề được ngành siêu tâm lý học quan tâm là những kinh nghiệm kỳ lạ thoát ly thân xác và thể nghiệm cận kề cái chết.

Kinh nghiệm thoát xác (Out of the body experience – viết tắt OBE)

Có thể được hiểu là kinh nghiệm linh hồn thoát ly thân xác, được tâm linh học giải thích: “Đó là kinh nghiệm của một cá nhân ở góc độ ngoài thân thể nhận biết thế giới”. Hiện tượng thấu thị hay tri giác siêu cảm quan đều là những biểu hiện miêu tả tính chất của kinh nghiệm thoác xác. Một số thư tịch cổ đều có đề cập tới việc thần du, hồn du, nhập minh (vào cõi u minh), xuất thần, xuất hồn, cùng nhiều dạng thể nghiệm cảm nhận trực giác cái chết.

Hiện tượng này được coi là đặc thù nhưng không phải hiếm thấy trong sử sách cổ của Trung Hoa và cả ở phương Tây. Vào thế kỷ XVII, một nhà khoa học trứ danh của Thụy Điển đã trải qua những kinh nghiệm kỳ lạ như vậy. Từ 55 đến 84 tuổi, mỗi ngày Swif liên tục nằm mộng giữa ban ngày. Trong giấc mơ – một hình thức thoát xác – ông đã thần du lên trời, xuống đất, gặp gỡ thiên sứ, hội ngộ với nhiều vua chuá xa xưa, tiếp xúc với vô số linh hồn, giao du với người cung trăng, người Hoả tinh, Thủy tinh. Ông đã tường thuật chi tiết những điều tai nghe mắt thấy… trong mơ.

Từ đó, ông thiết lập lý luận mang tên Đối ứng u minh. Ở phương Tây, vấn đề nghiên cứu hiện tượng thoát xác – thần du đã trải qua lịch sử hơn 100 năm. Ra đời sớm nhất và phổ biến nhất về loại kinh nghiệm này là học thuyết “thần tri”, được dùng làm cơ sở để xác lập lý luận Astral body, có nghĩa là một loại gần giống linh hồn, có thể tách rời thân xác để ngao du.

Năm 1929, hai tác giả người Anh và Mỹ – Carynton và Merdeen – hợp tác để hoàn thành công trình Linh thể rời thần xác. Trong công trình này, họ đưa ra nhiều dẫn chứng về hiện tượng linh thể thần du. Về sau, để phân biệt với khái niệm Asstral body, tâm linh học gọi hiện tượng này là kinh nghiệm thoát xác.

Theo điều tra của các chuyên gia, kinh nghiệm thoát xác là một loại thể nghiệm tương đối phổ biến với số người trải qua kinh nghiệm này khá đông. Điều tra tại Mỹ, Anh, Bangladesh, Hà Lan cho biết số người trải qua kinh nghiệm thoát thể chiếm từ 8 – 34%. Có người đã trải qua nhiều lần kinh nghiệm này, một số người khác còn cho biết họ có khả năng thoát xác một cách chủ động.

Thực ra, kinh nghiệm thoát xác và tín niệm tôn giáo không hề liên quan nhau. Đại đa số những người có kinh nghiệm này đều kiên trì cho rằng kinh nghiệm của họ và hiện tượng mộng cảnh là hoàn toàn khác biệt, bởi trong kinh nghiệm thoát xác, người ta có thể nhớ lại rõ ràng. Theo điều tra của Green, một phụ nữ đã tự thuật: “Lúc đó, tôi bị bệnh trầm trọng, đang nằm trên giường trong bệnh viện và không thể nhìn thấy bên ngoài. Một buổi sáng sớm, tôi cảm thấy mình bay bổng lên, nhìn xuống các bệnh nhân khác, đồng thời thấy chính tôi đang tựa vào chiếc gối, mặt trắng bệch. Bác sĩ cùng em gái tôi mang bình dưỡng khí đến trên một góc giường – nơi có cô gái quấn băng trên đầu. Bỗng nhiên, tất cả đều biến thành một khoảng trống không. Khi mở mắt, tôi thấy em gái tôi đang đứng trước mặt”. Khi bà kể lại sự việc, em gái bà kinh ngạc vì hoàn toàn đúng như sự thật đã diễn ra. Nhiều người trải qua kinh nghiệm này đều có thể kể lại một cách sống động. Họ nói rằng trong thời gian thoát xác, thị giác hoạt động tối ưu, có thể nhìn thấy xuyên qua tường vách, chân di chuyển nhẹ nhàng và không có gì có thể cản ngăn hành động của họ. Có điều, khi cố ý di chuyển một đồ vật, họ không thực hiện được cũng như không thể làm cho người khác nhận ra mình. Trong những thể nghiệm của những người sống lại sau khi được chẩn đoán là đã tử vong, họ thường ở thư thế thật thoải mái và có khả năng tri giác siêu cảm quan như kiểu “thiên lý nhãn”.

Trước hiện tượng này, nhiều chuyên gia phương Tây đã dùng nhiều phương pháp để nghiên cứu và khám phá. Đối với các trường hợp có thể chủ động thực hiện kinh nghiệm thoát xác, dùng thiết bị thăm dò, kết quả cho thấy khi thoát xác, chỉ số của tim, điện não đồ, hoạt động của nhãn cầu đều từ từ thay đổi. So với lúc ngủ và nằm mơ, các chỉ số sinh lý này có điểm khác biệt, chứng tỏ rằng kinh nghiệm thoát ly thân xác không phát sinh trong lúc ngủ và là một loại trạng thái tâm lý đặc thù không giống như giấc mơ. Khi kiểm tra bằng các thiết bị tia hồng ngoại và tử ngoại, các thiết bị điện trở biến nhiệt, rất ít khi nhận được phản ứng. Điều đó chứng tỏ rằng trong thời kỳ trải qua kinh nghiệm thoát xác, không xảy ra các hiện tượng vật lý bình thường. Nói cách khác, nếu có, thì hiện tượng vật lý này chưa thể nhận biết bằng các thiết bị hiện có, mà cần thiết một phương pháp thăm dò khác.

Theo Phật giáo, khi đạt tình trang “xuất thần”, con người có thể nhận biết “dương thần” và cả “âm thần” mà người khác không thể thấy được. Kinh Lăng Nghiêm của Phật giáo, quyển thứ 9 nói người tu theo lối thiền định, đạt trình độ “âm tận” (đệ tứ thiền” thì có thể “kỳ tâm ly thân, phản quan lỳ diện, khứ trú tự do” (tâm rời thân xác, nhìn thấy chính mình, đi ở tự do) và “tâm ly kỳ hình, như điều xuất lung” (tâm rời hình xác như chim sổ lồng). Mật giác Tây Tạng cũng nhắc tới trường hợp “ảo thân”, tức thần thức có khả năng thoát ly thể xác

Những sự trùng hợp kỳ lạ
Trong cuộc sống có những sự trùng hợp khó tin và không thể giải thích được, khi đó một cách tự nhiên người ta bắt đầu nghĩ đến khía cạnh bí ẩn của số phận.

Liệu có thể giải thích những chuyện trùng hợp kỳ lạ là trò chơi của sự ngẫu nhiên hay khoa học có những lý thuyết khác về vấn đề này?

Ngày 28/7/1900, Vua Italy Umberto I ăn tối trong nhà hàng ở thành phố Monza. Người ta được biết chủ của nhà hàng cũng có tên Umberto, sinh ra cùng ngày với nhà vua, trong cùng một thành phố, vợ của họ có cùng một tên, đám cưới cũng diễn ra trong cùng một ngày, còn nhà hàng khai trương đúng vào ngày nhà vua lên ngai vàng.

Nhà vua và người dân thường này rất vui vẻ nhân cuộc gặp gỡ kỳ lạ này và thống nhất sang ngày hôm sau sẽ đến sân vận động. Nhưng đến buổi sáng, chủ nhà hàng Umberto đột ngột qua đời, nhà vua tỏ lòng tiếc thương và chỉ vài giờ sau ông bị một kẻ vô chính phủ bắn chết. Số phận của họ chỉ không giống nhau ở điểm 2 người chết ở những nơi khác nhau.

Vào năm 1944, vài ngày trước khi quân đồng minh đổ bộ lên Normandy, trên tờ Daily Telegraph ở Anh có in một trò đoán ô chữ “vô hại”, nhưng đáp án của nó là mã của chiến dịch mấu chốt trong lịch sử Chiến tranh thế giới thứ 2, thậm chí cả tên của chiến dịch nhảy dù Overlord. Tình báo Anh đã phải sửng sốt: chiến dịch có thể sẽ hoàn toàn đổ vỡ. Tuy nhiên, người ta tìm hiểu được là các ô chữ này do một thầy giáo phổ thông không liên quan gì tới vấn đề quân sự lập ra.

Vào năm 1896, nhà văn viễn tưởng Morgan Robertson đã xuất bản ở London cuốn tiểu thuyết Cái chết của Titan về chuyến đầu tiên và cũng là cuối cùng của chiếc tàu thủy chở khách lớn nhất thế giới, đã lâm nạn vì đụng vào núi băng trôi. Chiếc tàu hư cấu “Titan” và chiếc “Titanic” có trên thực tế, bị chìm vào năm 1912, giống nhau cả về vẻ ngoài và các điểm đặc trưng của tàu, thậm chí giống cả về số nạn nhân. Chiếc “Titan” được viết trong sách cũng lâm nạn vào tháng 4/1912…

Ngày 6/8/1978, vào 21h40, chiếc đồng hồ báo thức yêu thích của Giáo hoàng Paolo VI bỗng nhiên rung chuông. Nó đã hoạt động suốt 55 năm mà không hỏng hóc gì và vẫn được đặt vào 6 giờ sáng, nhưng chính vào thời điểm đó chủ nhân của nó đã kết thúc cuộc sống trên thế gian.

Nghệ sĩ nổi tiếng Antony Hopkins, khi nhận vai trong phim Những cô gái ở đường Petrovka, đã không sao tìm mua được cuốn tiểu thuyết này, nhưng ông lại nhặt được trên chiếc ghế ngoài đường chính cuốn sách như vậy với lời đề tặng của tác giả dành cho đạo diễn phim.

Làm sao có thể giải thích sự trùng hợp ngẫu nhiên số phận bi thảm của các tổng thống Mỹ được bầu lên trong những năm có số kết thúc bằng số 0? Các tổng thống Lincoln (1860), Garfield (1880), McKinley (1900), Kennedy (1960) đều bị giết, Harrison (1840) chết vì viêm phổi, Roosevelt (1940) chết vì viêm tủy xám, Harding (1920) bị nhồi máu nặng. Tổng thống Reagan bị mưu sát vào năm 1980.

Trong năm 2000 ông Bush bước vào Nhà Trắng. Số phận đã bảo vệ bản thân ông, nhưng chính trong thời gian ông cầm quyền, tại Mỹ đã xảy ra vụ khủng bố ngày 11/9 khủng khiếp nhất trong lịch sử.

(Nguồn: )